Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Hoäc Tư Tước lại ngẩn người.

Đây là kết quả hẳn không ngờ tới, ngay từ đầu hẳn nói những lời này, chỉ là vì muốn nói cho cô biết, nguyên nhân thực sự dẫn đếnđến bệnh tình của Hoäc Dận là gì?

Nhưng bây giờ, cái quái gì thế này?

Hắn nhìn chùm chìa khóa bên cạnh, cũng không biết đang suy nghĩ gì, liền lẳng lặng ngồi ở đó, ánh mắt thâm trầm như xuất thần dừng lại trên đó một lúc.

Ánh mắt này......

Ôn Hủ Hủ thấy hẳn như vậy, cho là hắn không đồng ý, vẻ mặt cô có chút không tốt lắm: "Sao anh còn chưa đi? Đừng quên, Mặc Mặc cũng là con của anh.”

Hoäc Tư Tước nhíu mày.

Sau đó, hắn từ trong ghế đứng lên, cầm lên chuỗi chìa khóa đi ra ngoài...

Đây là loại người gì!

Tối hôm đó, Ôn Hủ Hủ ở lại bệnh viện cùng con trai lớn.

Còn Hoäc Tư Tước thì sao?

Cầm chìa khóa nhà trọ trở về, Ôn Hủ Hủ cho rằng hắn sẽ theo sắp xếp của mình, sau khi trở về hắn sẽ ngay lập tức cho người tới nhà trọ chăm sóc hai đứa nhỏ còn lại.

Không ngờ rằng, sau khi hắn từ trong bệnh viện đi ra liền đi đến chỗ hai đứa nhỏ

Mẹ? Lúc hắn đến nhà trọ, Mặc Bảo ở trong phòng vẫn còn lo lắng cho anh trai nên cậu chưa ngủ, bỗng nhiên nghe được tiếng cửa lớn mở ra.

Lập tức, cái đầu nhỏ của cậu từ trong chăn chui ra.

“Anh trai......”

Nhược Nhược giống như con heo con, cảm nhận được động tác của anh trai, cô bé không hài lòng khi chiếc giường nhỏ ấm áp bị quấy rầy trong giấc ngủ, lầm bầm băng giọng ngái ngủ.

Cánh tay nhỏ ôm chặt lấy anh trai.

Mặc Bảo: "...."

Đang định gỡ bàn tay nhỏ bé của em gái ra. Lúc này, theo tiếng bước chân đều đều bên ngoài, cậu nghe thấy trên bàn có thứ gì đó bị ném xuống.

Không bao lâu, người này giống như trực tiếp đi tới phòng của bọn nhỏ.

“Mẹ...... Ba? Sao ba lại tới đây?”

Mặc Bảo từ trong chăn chui đầu ra, thình lình nhìn thấy bóng dáng cao lớn xuất hiện ở cửa phòng, cậu sợ đến mức một đôi mắt lưỡi liềm nhỏ mở to toàn bộ như trăng tròn.

Hoäc Tư Tước cũng có chút kinh ngạc.

Vì hẳn không ngời, đã trễ như vậy Mặc Bảo còn chưa ngủ.

"Đang đợi mẹ?"

Hắn ngồi xuống bên giường nhỏ, xoa xoa đầu nhỏ của cậu, ý bảo cậu ngoan ngoãn năm xuống, không để bị cảm lạnh.

Mặc Bảo liền ngoan ngoãn nằm trở về.

Vì lúc này Mặc Bảo được nhìn thấy ba, cậu rất vui, một đôi mắt nhỏ cong cong, sáng như sao trên trời.

"Đúng rồi, mẹ đã đi thăm anh trai. Ba, anh trai thế nào rồi? có phải bị bệnh không? Còn nữa, sao ba lại tới đây? Là... cố ý đến thăm chúng con sao?"

Trong câu cuối cùng, cậu bé vẫn còn một chút thận trọng.

Cậu không giống Hoäc Dận, không phải do ba tự tay nuôi lớn, nên hai ba con khi nói chuyện sẽ không được thoải mái, giống như mối quan hệ của Hoắc Dận và Ôn Hủ Hủ vậy.

Hoäc Tư Tước vốn là một người thông minh tuyệt đỉnh, sao lại không biết tâm tư của con trai út?

Lập tức, hẳn ngồi bên giường nhỏ, đưa tay dịu dàng đắp chăn nhỏ lên cho cậu: "Anh trai gặp chuyện làm cho kinh hãi, mẹ đang ở trong bệnh viện cùng anh, cho nên ba tới chỗ các con”

“Thật sao?”

Quả nhiên, đứa nhỏ này nghe được câu trả lời, cực kỳ vui vẻ.

Ba thật sự là cố ý đến ở cùng bọn họ.

Mặc Bảo được ba dịu dàng nhìn, khuôn mặt nhỏ lộ ra nụ cười tươi sáng: "Vậy anh trai có nghiêm trọng không? Lúc ấy con đang gọi điện thoại cho anh trai, sau đó anh ấy bỗng nhiên im lặng.”

“Con đang gọi điện thoại cho anh?" Hoắc Tư Tước hơi kinh ngạc: "Vậy con đã nói gì với anh?”

“Con......” Cậu bé năm ở trên giường, lập tức có chút nghẹn lời.

Cậu cũng không thể nói cho ba biết, lúc ấy là đang cùng anh trai thảo luận chuyện hai người bọn họ ly hôn, không được? Nếu như nói ra, ba chắc chắn sẽ tức giận, cảm thấy bọn họ không phải là những đứa nhỏ ngoan, nghe lén người lớn nói chuyện.

“Không...... Không có gì, chỉ là nói vài trò chơi bình thường chúng con chơi thôi.”

“Thì ra là như vậy. Không có gì, anh trai con ngày mai sẽ vui vẻ trở lại. Không còn sớm nữa, con ngủ đi, ngoan nghe lời”

Hoäc Tư Tước cũng không có truy cứu, xoa đầu cậu sau đó ra hiệu cho cậu mau ngoan ngoãn đi ngủ.

Mặc Bảo liền ở trên giường nhỏ cười híp mắt nhìn ba: "Được, vậy tối nay ba ngủ ở đâu? Muốn ngủ với Mặc Mặc sao? Nhà chúng con cũng không có nhiều phòng như vậy, ngoại trừ cái này thì chỉ còn phòng của mẹ thôi.”

Hoäc Tư Tước nhéo nhéo cái mũi của cậu, tỏ vẻ trừng phạt xong, hẳn liền từ trong phòng ngủ của bọn nhỏ đi ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!