Lúc đó Hoäc Tư Tước có thể trả lại các con cho cô không?
Ôn Hủ Hủ lo lắng như kiến bò trên chảo nóng. Bây giờ cô không còn cách nào khác ngoài việc dắt tay con gái chạy theo, rồi tới đâu tính tới đó.
Nếu cần, cô sẽ lợi dụng tình hình lúc các bác sĩ không chú ý tới bồng con trai đi.
Nhưng khi Ôn Hủ hủ dắt tay Nhược Nhược vừa đến nơi, thì con trai của cô đã bị bác sĩ đưa vào phòng khám. Mấy người đó không hỏi bất cứ vấn đề gì mà trực tiếp đưa đứa nhỏ đi kiểm tra.
“Chờ chút! Bác sĩ, thật ngại quá, con nhà tôi không sao, không cần đi kiểm tra”
Ôn Hủ Hủ lo lắng, loại phòng kiểm tra khép kín này trẻ con sao có thể tùy tiện kiểm tra? Mặc Bảo của cô lại không có bệnh tật gì nhiều, nếu giờ tiến hành khám phát hiện ra Mặc. Bảo của cô không có bệnh gì chỉ sợ là dọa ông ta sợ ngã ra đấy.
Nhưng vị giáo sư này không để cô vào mắt. “Cô là ai vậy?”
*À? Tôi... tôi là bảo mẫu của đứa nhỏ này, mới được thuê về.' Ôn Hủ Hủ chột dạ đáp.
"Thì ra là mới được thuê về, vậy cô không biết nguyên nhân vì sao ông chủ của cô lại bảo cô đưa đứa nhỏ tới đây. sao? Đứa nhỏ này từ nhỏ đã lớn lên trong bệnh viện. Được rồi, không nói nhiều với cô nữa. Cô đứng bên cạnh chờ đi. Tôi dẫn đứa nhỏ đi kiểm tra.”
Vị giáo sư này căn bản là mặc kệ sự ngăn cản của Ôn Hủ Hủ trực tiếp bảo trợ lý ôm đứa nhỏ đi vào phòng kiểm tra.
Ôn Hủ Hủ: ".....”
Không phải, đây không phải Hoäc tiểu thiếu gia mà ông ta nói, đây là Mặc Bảo của cô.
Ôn Hủ Hủ vừa tức vừa lo, muốn đi qua giải thích. Nhưng lúc này, kết quả khám bệnh của đứa nhỏ dần dần hiện ra trên màn hình máy tính.
"Phần nối giữa tá tràng và dạ dày vẫn chưa khép, hiện tại vẫn còn sưng lên, gần đây có vấn đề gì sao?"
“Có thể lại là do thức ăn. Hazzz, đứa nhỏ đáng thương.”
Sau khi giáo sư và trợ lý của ông ta nhìn thấy hình ảnh trên màn hình máy tính, bắt đầu đau lòng thảo luận.
Ôn Hủ Hủ nghe đầu "Ong - -" một tiếng. Phần nối giữa tá tràng và dạ dày chưa khép?
Sao lại thế được? Mặc Bảo của cô vẫn rất khỏe mạnh, vì sao phần nối giữa tá tràng và dạ dày lại không khép? Trước. giờ cô chưa từng phát hiện ra điều này.
Cô giống như rơi vào trong vực băng. Sau một hồi sợ hãi, cô không còn để ý gì nữa, như người mất trí, lao tới áp sát vào hai bác sĩ.
“Điều này là không thể, phần nối giữa tá tràng và dạ dày của đứa nhỏ này sao lại không khép được chứ? Không thể nào!"
“Trước giờ tiểu thiếu gia nhà cô vẫn luôn có vấn đề này mà. Chẳng những cái này, cậu ta còn có ruột non ngắn hơn người khác, chức năng thận cũng không phát triển hoàn toàn như người khác. Những cái này ông chủ của cô cũng chưa từng nói với cô sao?"
Giáo sư nhìn thấy cô như một kẻ thần kinh, tức giận đến mức gõ thẳng vào màn hình máy tính!
Ôn Hủ Hủ không nói lời nào. Cô cũng là bác sĩ, cô cũng hiểu được những thứ trong máy tính này. Sau khi cô nhìn thì phát hiện ra đúng như vị giáo sư này nói.
Ôn Hủ Hủ "Đông" một cái, ngã ngồi xuống ghế.
Lúc Hoäc Tư Tước chạy tới đây, lão giáo sư kia đã kiểm tra xong cho Hoäc Dận.
Tình hình trước mắt của Hoäc Dận tính ra là hết sức bình thường, bởi vì sinh non nên cơ thể cậu từ nhỏ đến giờ đã thế, xuất hiện rất nhiều dị tật, chỉ cần không xảy ra chuyện gì thì đây xem như là hiện tượng bình thường rồi.
Hoäc Tư Tước nghe xong kết quả kiểm tra, cảm xúc không có gì thay đổi. Nhưng hắn vừa quay đầu, đã thấy Ôn Hủ Hủ ngồi trên ghế thất hồn lạc phách.
Khuôn mặt cô trắng bệch, giống như người chết vớt từ dưới sông. Biểu cảm bày ra hết sức bi ai, ánh mắt trống rỗng, tinh thần hoảng hốt. Hản liên tiếp kêu vài tiếng, đều không có bất kỳ phản ứng nào.
Người phụ nữ này này, lại làm sao nữa?
Hoäc Tư Tước đem ánh mắt dừng ở trên người cô gái nhỏ đang đứng bên canh.
Hản lại phát hiện, có cô bé nhỏ cũng đang nhìn chăm chằm hắn. Ánh mắt thật to giống như hạt thủy tinh, vừa đen vừa tròn, cùng đôi má mũm mĩm vô cùng đáng yêu và xinh đẹp. Nhưng sau khi cô bé phát hiện ra hắn cũng đang nhìn mình, cô bé lập tức trốn sau lưng mẹ, tỏ ra sợ hãi.
Đây là con của ai vậy?
Những thoạt nhìn...... cô bé nào có điểm giống người phụ nữ chết tiệt kia??
Hoäc Tư Tước ngơ ngác một lát: 'Cô. bé này là ai? Sao lại ở đây?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!