Những nghị luận này, theo lý mà nói cũng không có gì. Một người đã không có bất kỳ quan hệ gì. Hơn nữa còn nhìn nhau chán ghét. Thì bất luận cô có làm chuyện gì, hẳn cũng sẽ lạnh lùng không để ý tới.
Nhưng điều khiến Lâm Tử Dương cảm thấy không ổn
Tổng giám đốc nhà anh ta hôm nay cảm xúc rất khác thường!
“Tự mình gắp thức ăn?”
“Không...... Hẳn không phải như vậy.
"Thì ra mục đích cô ấy tới hôm nay là như vậy. Rất tốt. Ôn Hủ Hủ, tôi thật đúng là xem thường cô rồi. Năm năm không gặp, cô lại còn học được bản lĩnh câu tam đáp tứ!"
Các đường nét trên khuôn mặt sắc sảo của Hoäc Tư Tước nguội đi, giữa đôi lông mày lạnh lùng chỉ còn lại sự hung ác và thù địch.
Lâm Tử Dương không có cách nào đáp lại lời này của hắn.
Bởi vì anh ta cảm thấy lời này thật sự quá nặng, cũng quá khó nghe. Ôn Hủ Hủ thấy thế nào cũng không giống loại người như hắn nói.
"Tổng giám đốc, ngài bình tĩnh lại trước đi, tôi cảm thấy... cô Ôn hẳn không phải là người như vậy, nếu không, bây giờ tôi đi tìm cô ấy?”
“Vì sao phải để cho cô ta tới? Cô ta tới bẩn đất của tôi!”
Thật không nghĩ tới, người đàn ông này ngay cả để anh ta đi tìm Ôn Hủ Hủ cũng không cho, hơn nữa còn dùng một chữ- - bẩn!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!