Trên cả đoạn đường hai con người này không có bất kỳ trao đổi nào.
Hoắc Tư Tước không thiết nói chuyện với Ôn Hủ Hủ. Dù sao, cô cũng là người phụ nữ mà hẳn chán ghét nhất. Hoặc là hẳn quên phía sau còn một người đang ngồi.
Hai người đến công ty, dựa theo lệ thường Hoäc Tư Tước lái xe đến bãi đỗ xe ngầm dành riêng cho tổng giám đốc. Chuẩn bị xuống xe, trực tiếp đi thang máy dành cho tổng giám đốc lên tầng cao nhất.
Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, xuống xe cũng trực tiếp xách túi đi ra ngoài.
Hoäc Tư Tước: "Cô làm gì vậy?”
Hắn rốt cục cũng chịu mở miệng nói chuyện.
Ôn Hủ Hủ nhún vai: "Tôi ra ngoài. Hoắc tổng, trong mắt những người trong công ty anh, tôi chính là một người phụ nữ xa lạ, tốt nhất anh đừng để người khác nhìn thấy tôi ngồi xe của anh. Ảnh hưởng không tốt đến anh đấy. Tôi đi đây”
Sau đó Ôn Hủ Hủ xách theo túi xách của cô, chạy thật nhanh.
Hoáắc Tư Tước:
Thái dương hẳn giật giật. Đặc biệt khi hẳn nhìn thấy bước chân vô cùng vui sướng của người phụ nữ đó khi rời khỏi đây, sắc mặt hẳn càng thêm khó coi.
Nhưng hắn vẫn không nói gì. Vài giây sau, hắn trực tiếp tiến vào thang máy liền đi lên.
Mà sau khi Ôn Hủ Hủ từ bãi đỗ xe đi ra, cô lại đường đường chính chính đi vào cổng lớn.
“Xin chào, cho hỏi cô là ai?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!