Giống như năm mơ vậy, tay chân Tô Ngọc Như lạnh như băng đứng đó, đầu óc trống rỗng.
Thấy Tô Ngọc Như, Cố Cửu Tư nhất thời tỉnh táo, dùng sức đẩy Sở Tỏa Tỏa ra, dựa vào sô pha đứng lên.
Sở Tỏa Tỏa nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng, giả bộ kinh ngạc: "Chị Ngọc Như, chị tới rồi?"
Tim Tô Ngọc Như lúc này đập mạnh. Cô quay đầu bước đi, quên cả đóng cửa lại.
Đôi khi chuyện quá lớn, quá bất ngờ khiến mọi người không kịp phản ứng.
Cô không khóc, cũng không làm ầm lên, bước chân lảo đảo như bị thôi miên.
Gió lành lạnh thổi vào mặt, lạnh như băng. Tô Ngọc Như dần dần tỉnh táo bởi gió lạnh, càng nghĩ càng buồn bực. Cố Cửu Tư để cho trợ lý gọi điện thoại kêu cô tới chỉ để xem hắn cùng Sở Tỏa Tỏa ân ái sao?
Ngày hăn đề nghị ly hôn, cô cũng đã đồng ý, tại sao hắn còn phải dùng cách này sỉ nhục cô?
Bởi vì không yêu, nên có thể thể tùy ý tổn thương sao?
Tô Ngọc Như càng đi càng buồn, cuối cùng ra cổng biệt thự.
Trợ lý chờ ở cửa, mở cửa xe nói: "Thiếu phu nhân, Cố tổng kêu tôi đưa cô về."
Tô Ngọc Như yên lặng hồi lâu, cúi người ngồi vào trong.
Trợ lý đóng cửa xe, gọi cho Cố Cửu Tư nói "Cố tổng, thiếu phu nhân lên xe rồi, tôi sẽ đưa cô ấy về, anh yên tâm đi."
“ừ"
Cố Cửu Tư đặt điện thoại xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Sở Tỏa Tỏa: "Vừa rồi cô cố ý đúng không?"
Sở Tỏa Tỏa cau mày, ủy khuất nói: "Em không biết chị Tô Ngọc Như tới trùng hợp như vậy, em chỉ trượt chân, vô tình ngã lên người anh..."
"Tôi uống say, chứ không phải ngul"
Sở Tỏa Tỏa mím môi, nước mắt lã chã chảy xuống: "Là em không tốt, em sẽ gọi cho chị Ngọc Như để giải thích."
Tay cô ta đưa vào trong túi đi lấy điện thoại di động ra.
Cố Cửu Tư giơ tay lên ngăn lại, giọng có chút không kiên nhãn: "Không cần, trời sắp tối rồi cô đi về trước đi."
"Vậy anh..."
"Chỉ là say rượu thôi, không chết được."
Cố Cửu Tư khom người ngồi xuống sô pha, giơ tay bóp trán. Sở Tỏa Tỏa không động đậy, đứng ở nơi đó cúi đầu giống như bị bắt nạt.
Bởi vì tiếng khóc kìm nén của cô ta, hai mắt anh giật giật.
Cố Cửu Tư nhìn thấy cô ta như vậy không thể chịu đựng được nói: "Tôi cũng không trách em, Ngọc Như không làm gì
sai, em không nên làm tổn thương cô ấy như vậy."
"Nhưng anh đề nghị ly hôn với chị ấy, cũng đã là tổn thương mà.”
"Vậy tôi sẽ cố gắng không làm tổn thương, thay vì sỉ nhục cô ấy theo cách này."
"Đau ngắn còn hơn đau dài, tôi sẽ làm tổn thương cô ấy nhiều hơn."
Sở Tỏa Tỏa tiếp lời: "Em cũng tổn thương." "Tạm thời anh không cưới em được, bà nội không đồng ý."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!