Trầm Hoài đưa lên thẻ hành nghề: "Bác sĩ phẫu thuật chính, chỉ thông máu không khó."
Rất nhanh y tá mang kim và thuốc khử trùng tới. Trâm Hoài khử trùng kim, đâm vào kế móng tay Tô Ngọc Như, máu đọng chảy ra rất nhiều.
Sau khi máu chảy hết ra Tô Ngọc Như cảm thấy ngón tay đỡ đau hơn nhiều.Trầm Hoài thu dọn xong nhẹ nhàng vỗ vỗ nàng cánh tay: "Không còn sớm nữa em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh lại đến thăm em."
Cố Cửu Tư đứng lên, lãnh đạm nói: "Tôi tiễn anh."
Hai người một trước một sau đi ra ngoài. Cố Cửu Tư đóng cửa lại, lành lạnh nhìn hắn một cái, lãnh đạm nói: "Tô Ngọc Như không thích anh, sau này bớt đánh chủ ý lên cô ấy."
Sắc mặt Trầm Hoài hơi bất ngờ, cười một tiếng: "Vậy Tô Ngọc Như thích ai?"
Cố Cửu Tư tưởng tượng hình dáng của A Nghiêu kia, nhưng không tưởng tượng được người đó trông thế nào vì vậy liền nói: "Cô ấy thích tôi.'Nụ cười của Trầm Hoài sâu hơn, "Đáng tiếc anh là anh họ của cô ấy."
Đáy mắt Cố Cửu Tư lạnh xuống như muốn đóng băng đối phương, "Tôi là....."Đinh linh linh", điện thoại Trâm Hoài reo lên.
Anh ta lấy điện thoại từ trong áo blouse trắng ra, quơ quơ trước mặt Cố Cửu Tư: "Anh họ, tôi nhận điện thoại đã."
Sau đó Trầm Hoài liền đi chỗ khác nghe điện thoại.
Trong lòng Cố Cửu Tư nghẹn một cục tức, sắc mặt không dễ coi, khi trở về phòng bệnh thấy Tô Ngọc Như như vậy bỗng tức giận lại tan mất.
Hắn đưa tay nhìn đồng hồ một cái, thời gian không còn sớm.
Cố Cửu Tư kêu thím Liễu mang chậu nước nóng tới. Hắn cầm khăn lông lau mặt cho Tô Ngọc Như, lại vén chăn lên một góc, lau chân cho Tô Ngọc Như.
Nhưng cô lại rụt chân vào không để cho hắn lau. Cố Cửu Tư nhẹ nhàng nói: "Hai năm chân tôi bị tàn phế em đã chăm sóc tôi suốt ngày đêm, bây giờ đổi lại tôi chăm sóc
em. Tô Ngọc Như bất động, vành mắt hơi ửng đỏ. Lau xong chân, Cố Cửu Tư chuẩn bị cởi quần cô.
Tô Ngọc Như bỗng nhiên biết anh muốn làm gì, cô vội khép hai chân thật chặt không để cho anh cởi.
Cố Cửu Tư cười nhạt: "Chúng ta là vợ chồng, em thích sạch sẽ như vậy cả ngày không tắm chắc chắn sẽ không thoải mái, để yên tôi giúp em lau qua một chút."
Ánh mắt Tô Ngọc Như có chút u oán nhìn hắn. Nhắc tới hai chữ “vợ chồng”, cô nhớ đến Sở Tỏa Tỏa đã làm mọi thứ rối lên, cho dù chưa ký giấy ly hôn nhưng quan hệ
bây giờ và trước kia không giống nhau nữa.
Bây giờ lại để anh lau nơi tư mật như vậy cô luôn cảm thấy không được tự nhiên.
Thấy cô không tình nguyện, Cố Cửu Tư an tĩnh chốc lát, nói: "Vậy để thím Liễu lau cho em nhé?"
Trâm mặc mấy giây, hai chân khép chặt của Tô Ngọc Như cũng chậm rãi buông lỏng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!