Tô Ngọc Như hiểu hắn đang muốn tính sổ với cô."Tôi, ưm..."
Cô vừa muốn mở miệng, môi đột nhiên bị hắn chặn lại.
Hắn rất biết hôn, cho dù là chạm môi, hay là đi sâu vào cũng có thể khiến người ta mê mệt.
Tim Tô Ngọc Như không ngừng đập loạn.
Cô sợ có người đi vào thấy nên vội vàng đẩy hắn ra, trong lòng tức giận, rõ ràng hắn và Sở Tỏa Tỏa ôm ấp nhau như vậy rồi còn tới hôn cô.
Nhưng cô nhỏ nhắn yếu ớt làm sao có thể đẩy được một người đàn ông cao to?
Phí công.
Cố Cửu Tư đè tay cô lại, một cái tay khác nắm cằm cô, hôn càng ngày càng dùng sức, còn nhẹ nhàng căn.
Nụ hôn này nhìn thế nào cũng có cảm giác trút giận.
Tô Ngọc Như bị anh hôn thở gấp liên tục, suýt chút nữa không thở được.
Cố Cửu Tư lúc này mới buông cô ra, giúp cô sửa sang lại mái tóc dài và cổ áo, cố ý đe dọa nàng: "Sau này còn dám gọi anh họ bậy bạ nữa không?”
Tai Tô Ngọc Như đỏ lên, nhẹ nhàng đẩy hắn một cái, không nói lời nào.
Cố Cửu Tư bực bội cười, rũ mắt quan sát cô. Đôi môi ẩm ướt hé mở, đôi mắt long lanh như nai tơ, rất quyến rũ.
Vừa rồi ngay trước mặt Trầm Hoài cô ngang ngược gọi anh là anh họ, hắn liền nghĩ nên giáo huấn cô một chút để sau này cô còn dám trước mặt người ngoài gọi anh họ bậy bạ không.
Người bình thường dịu dàng thỉnh thoảng lộ ra móng vuốt rất dễ khơi dậy lòng chinh phục của hắn.
Thang máy nhanh chóng đi lên.
Cố Cửu Tư bỗng nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu: "Có hối hận vì ba năm trước kết hôn với tôi không?"
Tô Ngọc Như hơi kinh ngạc, ngửa đầu nhìn hắn, ánh mắt có chút hoảng hốt, giống như đang nhìn, lại không giống đang nhìn.
Cô nói rất nhỏ nhưng kiên định "Không hối hận."
"Ba năm trước, tôi chính là một phế vật không thể đi lại, tính tình lại nóng nảy, ngay cả người giúp việc cũng chê.
Một cô gái như hoa như ngọc tiền đồ tựa gấm kết hôn với tôi một lần cũng chưa từng hối hận sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!