Chương 863
Hành tung rất bí mật, nhìn thủ pháp rất chuyên nghiệp, nếu như không phải anh có chuyên môn để ý một chút, thì căn bản sẽ không phát hiện ra đối phương.
Rốt cuộc là ai?
Người của Tôn Chí Bình?
Anh tăng thêm chân ga, chiếc xe màu đen lao qua đường một đoạn, nhưng chiếc xe phía sau như một bóng ma, không thể thoát ra được.
Triệu Nam Thiên cảm thấy khó giải quyết, sau khi trở lại Đông Châu, có rất ít người có thể mang đến áp lực cho anh, tên phía sau kia tuyệt đối tính làm cái, hơn nữa còn là loại rất khó đối phó!
Triệu Nam Thiên cũng rất hứng thú, sau khi đi qua vô số các cột đèn giao thông, cùng mấy lần khẩn cấp chuyển hướng.
Kết quả, đối phương chỉ bị quăng rơi trong chốc lát, rất nhanh liền đuổi theo.
Tựa hồ là biết mình bị phát hiện, chiếc xe phía sau bắt đầu truy đuổi, tăng tốc gấp mấy lần rồi bị kẹt.
Nhìn thấy sắp vượt qua, lại tất cả đều bị Triệu Nam Thiên gắt gao ngăn chặn, không có cơ hội!
Một phen hành động gần như điên cuồng, hết lần này tới lần khác hai chiếc xe đều không có ý định chạy quá tốc độ, đều rất có ăn ý để tốc độ ở trong mức quy định.
Nhìn thấy trên đường các phương tiện càng ngày càng ít, vùng Giang Bắc cũng đã ở trong tầm mắt.
Triệu Nam Thiên tìm một đoạn đường vắng vẻ, chậm rãi dừng xe lại, nhìn kính chiếu hậu một chút, chiếc xe con kia màu xám quả nhiên cũng theo đó dừng hẳn.
Anh xuống xe đầu tiên, một tay canh gió, một tay châm điếu thuốc.
Sau khi cất cái bật lửa, lúc này cách một cánh cửa số, hỏi: “Theo tôi suốt một chặng đường, còn không xuống xe?”
Cửa xe mở ra một người đàn ông trạc tuổi bước xuống.
Làm cho Triệu Nam Thiên có chút không ngờ đến, cũng không phải như trong tưởng tượng cảu anh là đám đàn ông hèn mọn, mà là một người đàn ông đơn giản và sạch sẽ.
Làn da hơi ngăm, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi đi một bước đều cực kỳ trầm ổn.
Cằm dao cạo có góc cạnh sắc nhọn, đôi mắt thâm thúy, phảng phất cả bầu trời đêm.
Theo trực giác Triệu Nam Thiên cảm thấy khá quen, nhưng lại nhớ không nổi mình đã gặp qua ở đâu.