Chương 722
Cô ta rất ít khi đến Giang Bắc, thậm chí đến đối tác ở đó cũng không có.
Triệu Nam Thiên chuyển đến đó thật không tiện, anh còn không bao giờ chú ý đến vùng Giang Uyển này, làm sao có thể làm một chuyển đến đó được chứ?
“Ừ, hôm nay chuyển đi.”
“Sau này chúng ta có còn gặp lại nhau nữa không?”
“Xem cô nói kìa, có phải là sinh ly tử biệt đâu. Các mối quan hệ công việc của tôi vẫn ở đây mà. Tôn mập muốn đá tôi đi, đâu có dễ dàng như vậy.”
“Có thật không?”
Triệu Nam Thiên cảm thấy buồn cười trước bộ dạng của cô ta: “Tôi lừa cô làm gì? Hơn nữa Đông Châu cũng đâu có lớn như vậy, lái xe mất hơn một tiếng đồng hồ là tới rồi.”
“Nói thì dễ! Lúc sống gần nhau còn khó gặp anh như vậy, nếu anh ở xa, chẳng lẽ anh không thể đặc biệt đến thăm tôi sao?”
“Xem cô nói kìa, tôi là loại người như thế ư?”
Mạnh Nhã không đùa với anh nữa: “Được rồi, nếu có thời gian thì về đây thăm tôi nhé.”
Triệu Nam Thiên gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Mạnh Nhã nhìn theo bóng lưng, và cô ta kìm lại lời nói của mình.
Tầng dưới nhà cũ.
Hai bên đường có hai hàng cây rợp bóng mát, dưới tán cây các dì các bác đang ngồi hóng gió.
Họ đều là hàng xóm trong khu phố, và mẹ Triệu cũng ở trong số họ.
Lần trước bà thản nhiên nhắc tới chuyện đó, trong vòng hai ngày, hàng xóm khắp phố đều biết con trai út nhà họ Triệu sắp trở về, mang theo cả bạn gái về cùng.
Nghe tin Triệu Nam Thiên sắp trở lại, các cô các chú cũng bàn tán xôn xao.
Thằng nhóc này không phải là một đứa tầm thường, khi còn nhỏ nó đã là một ông vua tí hon nổi tiếng cả khu phố, đằng sau luôn có một đám con nít theo đuổi.
Cả ngày nghịch ngợm, không lên cây nghịch tổ chim thì xuống sông bắt cá, lại còn thường xuyên gây chuyện.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!