Chương 67
Vạn Yến đã làm khó dễ trước, ” Tô Mục Tuyết, cô có ý gì? Tên khốn kiếp này đánh em họ cô bị thương, cô còn phải che chở cho anh ta?”
Tô Mục Tuyết không thèm nhìn cô ta, vẻ mặt phiền chán, “Ở đây không có chỗ cho cô nói chuyện!”
Vạn Yến cảm thấy buồn cười, “Không có chỗ cho tôi nói chuyện? Tôi là vợ của bác ba cô, là trường bối của cô!”
Tô Mục Tuyết nghiêng đầu qua, nhìn thẳng vào cô ta nói: “Đừng nói cô chỉ là tiểu tam thượng vị, ngay cả một tờ giấy đăng ký kết hôn cũng không có, cho dù một ngày nào đó bác ba của tôi thực sự cưới hỏi cô đàng hoàng, nhà họ Tô sự cũng không tới phiên cô làm chủ!”
Vạn Yến như bị người bóc trần, sắc mặt lúng túng, “Cô… cô… cô dựa vào cái gì… dựa vào cái gì mà nói như vậy?”
Tô Mục Tuyết khí phách trả lời, “Cô muốn nói dựa vào cái gì? Chỉ bằng công ty là do cha tôi sáng lập, chỉ bằng trong tay tôi có cổ phần của Tô Phong, chỉ bằng tôi họ Tô!”
Vạn Yến thấy mình nói không lại cô cũng không dám đắc tội, giậm chân làm nũng nói: “Trường Vũ, anh xem cô cháu gái của anh đi, cô ấy… vậy mà cô ấy lại chống đối em!”
Tô Trường Vũ hít sâu một hơi. Mới vừa rồi Tô Mục Tuyết nói không sai, Tô Phong là do một tay anh cả sáng tạo, tuy rằng ông ta cũng có cổ phần trong Tô Phong nhưng số cổ phần của ông ta không nhiều bằng số cổ phần của cô cháu gái trước mặt này.
Nếu đổi lại ngày bình thường, ông ta thật sự không muốn đắc tội với Tô Mục Tuyết.
Nhưng lúc này ông ta chỉ có thể kiên trì đi lên trước.
Không có biện pháp, hiện nay người nắm giữ nhà họ Tô là Ngô Đào.
Trên bối phận bà ta là dì của Tô Mục Tuyết, nhưng trên quyền lợi, bà ta lại mẹ kế khác họ của Tô Mục Tuyết.
Hết lần này tới lần khác đối với chuyện đám hỏi với nhà họ Ngụy, bà ta vẫn luôn lập lờ nước đôi.
Hiện tại anh cả đang hôn mê, vì gạt người phụ nữ này ra khỏi Tô Phong, chuyện đám hỏi với nhà họ Ngụy là bắt buộc phải làm!
Ông ta cố nặn ra khuôn mặt có thể tính là tươi cười, hơi trách cứ: “Mục Tuyết, Yến là bác ba của cháu, cháu không thể không lớn không nhỏ như vậy được.”
Tô Mục Tuyết lạnh lùng trả lời, “Bác nhận chứ cháu không nhận!”
Tô Trường Vũ đã sớm quen với sự cường thế và bá đạo của cháu gái, nhưng lúc này lại không giống. Hiện tại người nhà họ Ngụy còn đang ở cách đây không xa nhìn tới.
Nếu như ông ta không thể xử lý tốt chuyện này ngay trước mặt người nhà họ Ngụy, không phải chứng tỏ ông ta không có địa vị gì trong nhà họ Tô sao?
Đến lúc đó ông ta làm sao có thể kiếm được một chén canh từ trong chuyện kế tiếp?
Trong lòng nghĩ vậy, nên giọng điệu cũng càng ngày càng nghiêm khắc, “Có người nào lại nói chuyện với bác ba mình như cháu sao?”
Tô Mục Tuyết cong khóe miệng, “Xấu hổ, vậy cháu đổi cách nói khác, muốn cháu gọi cô ta là bác ba? Trừ phi cha cháu đồng ý!”
Tô Trường Vũ không nhịn được, “Chuyện của trưởng bối nào đến phiên cháu tới bình luận? Cháu càng ngày càng không có quy củ!”
Ông ta gần như bị Tô Mục Tuyết chọt trúng chỗ đau. Sở dĩ ông ta và cô vợ nhỏ này không thể lấy được giấy đăng ký kết hôn cũng là vì anh cả không đồng ý.
Nếu không, hai người bọn họ đã sớm nhận được giấy đăng ký kết hôn, cũng đã làm hôn lễ.
Hiện tại lại đảo ngược, đừng thấy anh cả đã hôn mê, nhưng Ngô Đào còn rất cường thế.
Vợ bé danh bất chính, ngôn bất thuận, ngay cả tư cách trở lại đại trạch nhà họ Tô cũng không có.
Bà Ngụy đứng bên cạnh chế nhạo, “Tô Trường Vũ, quy củ của nhà họ Tô các người tôi đã được thấy rõ! Một tiểu bối cũng dám chống đối ông như vậy?”
Mặt Tô Trường Vũ đỏ lên, lại không dám phát tác với Tô Mục Tuyết, chỉ quát lớn một tiếng, “Còn sững sờ ra đó làm gì? Bắt cái tên khiến cậu chủ bị thương lại cho tôi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!