Chương 1139
Bạch Thảo Phương giải thích: “Không đâu, lúc trang điểm tôi vẫn nói chuyện cùng Mộ Vân, hiểu một chút về tính cách và thói quen ngôn ngữ của cô ấy, nếu ứng phó với người của tổ chức chắc không có vấn đề gì đâu.”
“Hơn nữa, lúc trước người của tổ chức căn bản chưa từng gặp qua Mộ Vân, chỉ có Vương Dự Quang tiếp xúc với cô ấy vài lần.”
Trao đổi thêm nhiệm vụ một chút, Đường Bảo Khiết bỗng đứng dậy nói: “Được rồi, không còn sớm nữa, hai người cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
“Ngày mai trang bị và nhân viên sẽ được bố trí đúng chỗ, chuyện quan trọng bây giờ của hai người là nghỉ ngơi dưỡng sức.”
Ba người vừa nói vừa đi, Đường Bảo Khiết chỉ chỉ vào một căn phòng: “Ở đây đấy, hai người vào đi.”
Triệu Nam Thiên vừa định mở cửa, bông dừng động tác: “Chúng tôi?”
Đường Bảo Khiết trừng mắt nhìn hai người một cái, sau đó sắc mặt có chút mất tự nhiên nhìn Bạch Thảo Phương nói: “Sư tỷ, chị vào trước đi, em nói với anh ta vài câu.”
Ánh mắt này rất phức tạp, cũng khiến Triệu Nam Thiên nhất thời sững sờ tại chỗ, anh thật sự không hiểu hàm nghĩa trong đó.
Đến lúc cửa phòng đóng lại, lúc này mới bị Đường Bảo Khiết cấu một cái: “Nhìn gì nữa, người vào trong rồi!”
Nói xong, cô ta trợn mắt: “Đồ đểu, hời cho anh đấy!”
Triệu Nam Thiên cũng không phải không biết giận, đen mặt nói: “Con mẹ điên này, vừa ăn cướp vừa la làng, căn không tha đúng không?”
Đường Bảo Khiết trừng mắt: “Anh mắng ai mẹ điên?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Triệu Nam Thiên cũng không khách sáo: “Ai điên tôi mắng người đó!”
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, cũng may trên hành lang có người người đi qua đi lại, Đường Bảo Khiết thu lại tính khí của mình trước.
Cô ta hít sâu: “Nể mặt nhiệm vụ nên tôi không so đo với anh, nhưng anh phải nhớ kĩ cho tôi, trong phòng có cameras, lát nữa tôi sẽ tự mình nhìn thật kĩ, nếu dám có ý đồ gì, tôi sẽ không tha cho anh đâu!”
Triệu Nam Thiên rất nhanh đã phản ứng lại: “Là sao? Đêm nay để tôi và Bạch Thảo Phương ở trong cùng một phòng sao?”
Đường Bảo Khiết gân như nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nhìn tôi! Đây là ý của chuyên gia, cho các người ở chung bồi dưỡng cảm xúc để ngày mai có thể tiến vào nhân vật nhanh hơn, giảm bớt nguy hiểm của nhiệm vụit”