Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 967 

Tuyết rơi xuống mái nhà, từ nhỏ biến to, rất nhanh trên đường phố phủ một lớp màu trắng, mặc ngọn lửa trên đường bị chiếu thành màu khác. 

Cửu Thiên đi trong tuyết, để mặc tuyết rơi trên người hắn. 

Tuyết lạnh cũng không lạnh bằng trái tim. 

Cửu Thiên vẫn cảm thấy tức giận về cách làm của Hàn Đỉnh Thiên. 

Có lẽ đây chính là lý do Hàn Liên sư huynh không muốn quay về, có lẽ đây mới là bộ mặt thật của Hàn gia. 

Yên lặng đi, Cửu Thiên suy nghĩ rất nhiều. 

Thập Tam lặng lẽ đi theo đằng sau hắn, cũng không nói câu nào. 

Cũng không biết đi bao lâu, vừa ngẩng đầu, Cửu Thiên bỗng nhìn thấy trước mặt có một quán. 

Có mùi rượu truyền tới, rất nồng. 

Trong con ngõ cũ đường sâu, vậy mà còn có một quán rượu. 

Cửu Thiên khẽ cười một tiếng, nói: “Đây chính là duyên nhỉ.” 

Quay đầu, Cửu Thiên nói với Thập Tam: “Đi, đi vào uống chút rượu!” 

Hai người cất bước đi vào trong, có thể là tới quá muộn, trong quán không có ai. 

Chỉ có một ông chủ mập, uống rượu một mình, tự vui một mình. 

“Ông chủ, lên rượu!” 

Cửu Thiên lên tiếng. 

Ông chủ quán liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Người trẻ tuổi muộn như vậy không về nhà, chạy ra ngoài uống rượu, e là có tâm sự. Xin lỗi, rượu của tôi không bán cho người đau 

lòng” 

Cửu Thiên nhíu mày nói: “Bán rượu còn nhiều quy tắc như vậy. Tôi chỉ là buồn bực, không phải đau lòng, như này có thể uống không?” 

Ông chủ mập ngẩng đầu liếc nhìn Cửu Thiên, bỗng cười nói: “Được. Buồn bực có thể uống rượu, một lần say giải nghìn sầu. Có điều rượu của tôi đắt nha 

Cửu Thiên cười nói: “Có thể đắt cỡ nào?” 

Ông chủ mập nói: “Tiền không thể mua được, lợi không thể đổi được. Rượu của tôi chỉ bán câu chuyện. Người trẻ tuổi, tôi thấy cậu là một người có câu chuyện. Tôi mời cậu uống rượu, cậu nói cho tôi biết hôm nay tại sao cậu lại buồn bực như vậy thì như nào?” 

Cửu Thiên suy nghĩ rồi nói: “Được” 

Ông chủ mập cười ha hả, trực tiếp từ dưới bàn lấy ra một vò rượu, ngồi ở đối diện Cửu Thiên, đặt rượu ở trên bàn. 

Mỗi người một bát sứ trắng, Thập Tam, Tiểu Hắc vậy mà cũng được chia một cái. 

Tiểu Hắc ngồi ở một bên, ngoác miệng cười nhìn ông chủ mập, dường như đang nói, ông rất biết điều. 

Rượu mạnh mang theo mùi hương nồng, vừa mở ra thì suýt nữa khiến Cửu Thiên mê say. 

“Rượu ngon. Cửu Thiên nói. 

Ông chủ mập cười nói: “Còn chưa uống thì cậu biết đây là rượu ngon à? Thử đi! 

Cửu Thiên nhấp một ngụm, ngay lập tức ho sặc sụa, rượu này vậy mà mạnh hơn tất cả các loại rượu mà hắn đã từng uống. 

Thập Tam cũng chỉ uống một ngụm nhỏ, cả người đều đỏ lên, lảo đảo, ngay sau đó, hắn ta vậy mà gục ra bàn. Tiểu Hắc thấy vậy, vội vàng không dám đụng vào rượu này nữa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!