Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 966 

Những lời bàn luận khiến Cửu Thiên da mặt dày như vậy cũng có hơi ngại. 

Ở bên cạnh, Hàn Vĩnh Tường nghe thấy Cửu Thiên là sư đệ của Hàn Liên, dường như có chút khác lạ. Nhưng hắn ta cũng không nói gì, chỉ là cách xa Cửu Thiên mấy bước. 

Một cô gái của hồ tộc kéo cánh tay của Cửu Thiên nói: “Anh Cửu Thiên, anh kết hôn chưa?” 

Cửu Thiên vội vàng nói: “Vẫn chưa, nhưng đã có người thương” 

Cô gái của hồ tộc hoàn toàn dán sát bộ ngực căng tròn đó vào cánh tay của Cửu Thiên, liếc nhìn Cửu Thiên đầy quyến rũ nói: “Có rồi cũng không sao hết” 

Một đám con cháu của Hàn gia gào lên, gây ồn ào. 

Cửu Thiên liên tục cười khổ, quá được chào đón hình như cũng không phải chuyện tốt gì! 

Vào lúc này, ở đằng xa truyền tới một giọng nói. 

“ồn ào cái gì, tập trung hết ở đây làm gì? Không có việc làm à?” 

Sau khi truyền tới giọng nói là bóng dáng của Hàn Đỉnh Thiên. 

Hàn Đỉnh Thiên nhìn dáng vẻ Cửu Thiên và cô gái hồ tộc đó lôi lôi kéo kéo, biểu cảm trên mặt bỗng trở nên lạnh lùng. 

“Cửu Thiên, Hàn gia tôi có lòng tốt để cậu ở lại đây, cậu cứ vậy mà câu dẫn cô gái của Hàn gia sao?” 

Cô gái hồ tộc nghe vậy lập tức buông tay, sắc mặt trắng bệch. 

Cửu Thiên sững người, nói: “Chú Hàn, cháu... 

Hàn Đỉnh Thiên đanh giọng nói: “Không cần giải thích, tôi ghét nhất thanh niên chỉ có chút thành tích thì đắc chí, vênh váo ngang ngược, hiếp nam chiếm nữ như cậu. Nể tình cậu là sư đệ của con trai tôi, tôi không truy cứu lỗi của cậu. Cậu đi đi, rời khỏi Hàn gia. Nơi này không chào đón cậu!” 

Cửu Thiên hoàn toàn sốc luôn, hắn không hiểu mà nhìn Hàn Đỉnh Thiên. 

Rõ ràng buổi tối hôm qua bọn họ còn nói chuyện khá vui vẻ, tại sao hôm nay về trở về, chú Hàn lại thay đổi sắc mặt. 

Hàn Khánh ở bên cạnh lớn giọng nói: “Bác cả, như vậy không công bằng! Cửu Thiên rõ ràng không làm gì hết mà, là... “Im miệng!” 

Hàn Đỉnh Thiên quát Hàn Khánh một tiếng. 

Âm thanh khiến Hàn Khánh ngồi phịch xuống đất, Cửu Thiên cũng cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ xông tới. 

Nhưng hắn đứng vững hơn Hàn Khánh, cơ thể lung lay một trận, nhưng không có ngã ra đất. 

Hàn Đỉnh Thiên lạnh lùng nhìn Cửu Thiên nói: “Hàn Khánh, từ khi nào tới lượt cháu nghi ngờ ta? Quy tắc của gia tộc quên hết sạch rồi hả? Cút ra sau núi úp mặt suy nghĩ, không cho cháu ra ngoài thì không được phép ra ngoài nữa!” 

Hàn Đỉnh Thiên ra hiệu bằng mắt, hai người đàn ông cao to đi ra, một trái một phải xách Hàn Khánh lên. 

Hàn Khánh giãy dụa mạnh nhưng lại bị hai người đàn ông cao to áp chế. 

“Cháu không phục!” 

Hàn Khánh hét một tiếng, một người đàn ông cao to đấm một quyền vào đầu Hàn Khánh. 

Một quyền này không lưu tình, tiếng khí nổ rõ ràng vô cùng. 

Hàn Khánh bị một quyền đánh nổ canh kình, đầu bị thương, máu chảy ra, cả người ngất đi. 

Hai người đàn ông cao to vác Hàn Khánh đi, tất cả mọi người câm lặng như hến. 

Ánh mắt của Hàn Đỉnh Thiên quét qua mọi người, nói: “Còn có ai muốn nói gì không?” 

Ngay lập tức, mọi người lùi lại. 

Cửu Thiên nghiến răng, không nói chuyện. 

Hàn Đỉnh Thiên nhìn Cửu Thiên nói: “Sao hả, còn muốn tôi mời cậu đi sao?” 

Cửu Thiên nói: “Cháu không hiểu, cháu cần một lời giải thích” 

Hàn Đỉnh Thiên nói: “Giải thích chính là Hàn gia không chào đón cậu. Đi đi, người hầu của cậu, linh thú của cậu tôi sẽ kêu người ném bọn họ ra ngoài” 

Cửu Thiên lớn tiếng nói: “Thì ra Hàn gia chính là loại gia tộc như này sao?” 

Ánh sáng trong mắt Hàn Đỉnh Thiên càng lạnh, nói: “Hàn gia là gia tộc như nào, không tới lượt cậu đánh giá!” 

Nói xong, Hàn Đỉnh Thiên phất tay áo, xoay người rời đi. 

Mấy hộ vệ của Hàn gia không biết từ chỗ nào đột nhiên xuất hiện, đi tới bên cạnh Cửu Thiên, đưa tay muốn khống chế Cửu Thiên. 

Cửu Thiên trầm giọng nói: “Tôi tự biết đi!” 

Dứt lời, Cửu Thiên xoay người đi về phía ngoài. 

Lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy rất không đúng. 

Hắn không hiểu điều không đúng này tới từ đâu, rốt cuộc là sao. 

Nhưng chuyện khác thường như này cho hắn một loại cảm giác trong mây mù. 

Hắn ghét loại cảm giác này, nhị hoàng tử Tần Thiên cho hắn loại cảm giác này, bây giờ Hàn Đỉnh Thiên của Hàn gia cũng cho hắn loại cảm giác này. 

Cửu Thiên có loại cảm giác không biết làm sao khi nhìn hoa cách lớp trong sương mù. 

Rảo bước, Cửu Thiên đi ra khỏi cửa lớn Hàn gia, hai tên nhóc canh cửa nhận được mệnh lệnh, sắc mặt phức tạp nhìn Cửu Thiên, sau đó từ từ đóng cửa lớn lại. 

Cạch một tiếng, cửa lớn của Hàn gia đóng chặt. 

Cửu Thiên đứng ở bên ngoài cửa, mãi không nói gì. 

Bỗng một bóng người từ trong tường viện của Hàn gia bay ra. 

Cửu Thiên vội vàng vụt một cái đỡ lấy. 

Nhìn kỹ lại, bóng người này chính là Thập Tam. 

Thập Tam mệnh khổ, lại bị người phong ấn kinh mạch, lúc này dáng vẻ rất buồn bực. 

“Chủ nhân!” 

Thập Tam lên tiếng. 

Cửu Thiên vội vàng giải trừ phong ấn cho hắn ta, sau đó Tiểu Hắc cũng bị ném ra ngoài. 

Thập Tam đón lấy Tiểu Hắc, lúc này Tiểu Hắc tức giận nhìn cửa lớn của Hàn gia, trên người cũng bốc lên ngọn lửa màu đen. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!