CHƯƠNG 965
Hàn gia.
Khi Cửu Thiên trở về thì đã khuya.
Hoàng tử Tần Thiên đó nói với Cửu Thiên đi ra ngoài sẽ là Hàn gia, nhưng trên thực tế, Cửu Thiên đi cả một ngày, lúc này mới về tới Hàn gia.
Vừa đi tới cửa, hai tên nhóc canh cửa của Hàn gia đã sửng sốt hô lên.
“Anh Cửu Thiên anh về rồi.
“Anh Cửu Thiên anh cuối cùng cũng về rồi!”
Hai người lớn giọng nói. Sau đó Cửu Thiên bèn nhìn thấy một đám con cháu của Hàn gia lao về phía hắn.
Đám tiểu quỷ của Hàn gia này, trong mắt đều lấp lánh ánh sáng, nhìn Cửu Thiên.
“Anh Cửu Thiên, anh quá giỏi, có thể dạy em võ kỹ không?”
“Anh Cửu Thiên, nghe nói anh không dùng binh khí thì đánh bại học viên lợi hại của học viện Võ Thánh, anh tu luyện thế nào vậy?”
“Anh Cửu Thiên, nghe nói anh đi chơi với hoàng tử điện hạ, xe ngựa của hoàng tử có lộng lẫy không?”
Một đám tiểu quỷ vây lấy Cửu Thiên.
Cửu Thiên cười nói: “Tin tức truyền nhanh vậy à!”
“Không phải tin tức truyền nhanh, là Hàn Khánh cầm thông kính quay về, cho mọi người cùng xem
Một giọng nói hào sảng từ phía trước truyền tới, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn, nghiễm nhiên nhìn thấy Hàn Vĩnh Tường đứng ở đó.
Hàn Vĩnh Tường cười rạng rỡ đi về phía Cửu Thiên, ôm quyền nói: “Cửu Thiên. Chúng ta lại gặp mặt rồi. Lần trước có gì đụng chạm, mong lượng thứ cho
Cửu Thiên cũng ôm quyền đáp lễ. Chỉ là ánh mắt của hắn không dừng trên người Hàn Vĩnh Tường, mà nhìn ra sau lưng Hàn Vĩnh Tường.
Nhưng người đẹp không ở đây, người muốn thấy thì không có.
Cửu Thiên thu hồi ánh mắt, nói: “Không sao.
Hàn Vĩnh Tường vừa cười vừa đuổi đám tiểu quỷ đi, cùng với Cửu Thiên đi vào bên trong.
“Cửu Thiên. Chiến đấu của cậu, tôi cũng xem rồi, rất mạnh. Tôi xem mà thật sự ngứa tay, không bằng lát nữa chúng ta cọ xát vài chiêu thì sao?”
Trong mắt Hàn Vĩnh Tường tỏa ra ánh sáng, rõ ràng là một người nghiện võ tiêu chuẩn.
Nhưng Cửu Thiên lại không có tí hứng thú nào, lắc đầu nói: “Xin lỗi. Hôm nay thật sự có hơi mệt. Để hôm khác đi!”
Hàn Vĩnh Tường mang vẻ tiếc nuối, nói: “Như vậy à. Vậy được, hôm khác thì hôm khác, chỉ cần Cửu Thiên cậu chịu dạy là được.
Nói xong lời này, hai người bèn trầm mặc.
Cửu Thiên rõ ràng có chút lơ đễnh, Hàn Vĩnh Tường nhìn Cửu Thiên, nói thầm: “Quả nhiên là người có khí độ của cao thủ. Vậy mà bắt đầu từ lúc vào cửa thì không nhìn thẳng mình”
Trong mắt Hàn Vĩnh Tường tỏa ra ánh sáng, sắc mặt có chút khó coi. Loại thái độ không thèm nhìn người khác này của Cửu Thiên khiến hắn ta có chút tức giận.
Hai người rảo bước đi qua sân luyện võ, đi tới hậu sơn của Hàn gia.
Trước mặt, Hàn Khánh cười ha hạ đi tới.
“Người anh em Cửu Thiên anh trở về rồi. Nào nào, tới xem đi, đây là Cửu Thiên đã đánh thắng Thiên Hằng!”
Một đám các cô gái, phụ nữ trẻ lập tức tràn về phía Cửu Thiên.
Đám người này đều mang theo ánh mắt tò mò nhìn hắn, Cửu Thiên thậm chí có thể nhìn thấy một số cô gái đã bắt đầu liếc mắt đưa tình với hắn.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười nói: “May mắn mà thôi. Không đáng nhắc tới!”