CHƯƠNG 908
Nam Kiếm Vương tỏ ra tức giận, nói: “Ngài Thương. Chẳng lẽ lời nói của tiểu tử kia còn hữu dụng hơn cả lời của Bộ Vân tôi sao? Mấy ngày nay cậu ta chẳng làm gì cả, chỉ ở bên cạnh đứng nhìn. Cậu ta là một kẻ sợ chết, chẳng lẽ ông cũng vậy à?”
Chú Thương tươi cười nói: “Nam Kiếm Vương, cẩn thận một chút không tốt sao?”
Nam Kiếm Vương lạnh lùng nói: “Không tốt, rất không tốt. Bởi vì sự cẩn trọng của ông mà đã làm lãng phí rất nhiều thời gian của tôi. Gần đây tôi giết côn trùng đến mức có chút ngán rồi đấy
Chú Thương nói: “Vậy mấy ngày tới, Nam Kiếm Vương cứ nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ giúp ngài giết chúng”
Nam Kiếm Vương đập bàn đứng dậy, nói: “Ông cảm thấy thời gian của Bộ Vân tôi không đáng giá sao?”
Nói xong, Nam Kiếm Vương bước ra khỏi nhà, nhìn về phía Cửu Thiên hét lớn: “Tiểu tử thúi. Cậu lại đây!”
Cửu Thiên quay đầu nhìn về phía Nam Kiếm Vương.
“Chuyện gì?”
Nam Kiếm Vương lớn tiếng nói: “Tiểu tử tham sống sợ chết này. Cậu luôn trốn ở phía sau để cho hạ nhân của mình xuất thủ. Hôm nay, tôi dẫn cậu đi nhìn kỹ đám côn trùng kia, để cậu nhìn xem những con côn trùng đó có thật sự đáng sợ như vậy không?”
Một đám võ giả bước ra ngoài, cũng bật cười nhìn Cửu Thiên, chờ tên tiểu tử thối này bị cười nhạo.
Mấy ngày nay, trong đội ngũ, Cửu Thiên đã nhận được danh xưng kẻ sợ chết.
Nam Kiếm Vương thấy Cửu Thiên không nói lời nào, cho rằng hắn đang sợ, ông ta không nhịn được lên tiếng giễu cợt: “Tiểu tử. Đường đường là nam tử hán, sao có thể tham sống sợ chết thế? Những con côn trùng này cùng lắm chỉ là đám sâu bọ tệ hại. Bọn chúng cũng không ngăn được một nam tử hán chân chính. Cùng tôi đi một chuyến, cậu sẽ không tham sống sợ chết như vậy nữa.
Các võ giả cũng hét lên: “Tiểu tử, tới đi. Để anh dẫn cậu đi tiêu diệt côn trùng.
“Tiểu tử, yên tâm đi. Chúng tôi sẽ không ném cậu vào đống côn trùng kia đâu. Đương nhiên, nếu cậu tè ra quần thì lại là chuyện khá
Phùng Liễu bật cười nhìn Cửu Thiên, cô ta thích nhìn Cửu Thiên bị người khác chế nhạo.
Nhưng điều khiến cô ta ngạc nhiên là biểu cảm của Cửu Thiên vẫn không thay đổi.
Hắn dường như đang suy tư điều gì, một lát sau, Cửu Thiên nói: “Được, tôi cùng ông đi trước nhìn xem một chút.
Giọng nói của Cửu Thiên rất bình tĩnh, như thể chỉ đang nói chuyện đi ăn cơm vậy.
Nam Kiếm Vương sửng sốt, hiển nhiên ông ta không ngờ Cửu Thiên sẽ có phản ứng như vậy.
Nói xong, Cửu Thiên một mình nhảy khỏi thuyền rồng, lên thuyền kiếm.
Nam Kiếm Vương lẩm bẩm nói: “Tiểu tử này còn giỏi giả bộ lắm”
Thập Tam đang chuẩn bị lên thuyền cùng Cửu Thiên, nhưng Cửu Thiên lại nói với Thập Tam: “Thập Tam, cậu ở lại trông nom những người khác.
Một câu nói này càng khiến mọi người kinh ngạc hơn.
Thậm chí còn không mang theo hộ vệ, hắn thật sự muốn tìm đường chết à!
Đám người Nam Kiếm Vương đi theo lên thuyền, quay đầu lại, Nam Kiếm Vương nhìn Cửu Thiên và nói: “Cậu đừng gây chuyện đấy”
Cửu Thiên nói: “Chỉ sợ phiền toái tìm đến tôi”
Nam Kiếm Vương không nói thêm nữa, lái thuyền kiếm đi về phía trước, một đường đi đến tổ côn trùng.
Ánh mắt của Cửu Thiên trở nên thâm thúy, ánh mắt xuyên qua những giáp trùng và kén trùng kia.
Khi cách giáp trùng ngày càng gần, cảm giác nguy cơ trong lòng Cửu Thiên cũng càng ngày càng mãnh liệt. Lúc này, Tiểu Hắc trên bả vai hắn đột ngột đứng lên, hướng về phía những giáp trùng nhe răng toét miệng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!