CHƯƠNG 833
Trong căn nhà đá, mười mấy người đi ra, bọn họ lớn tiếng bàn luận làm sao phân chia đồ trên người Cửu Thiên, không hề để ý cảm nhận của Cửu Thiên.
Cửu Thiên miễn cưỡng ngẩng đầu lên, hắn có thể nhìn thấy một đám nam nữ đi ra.
Những người này khác hoàn toàn với những kẻ da bọc xương hắn nhìn thấy ở bên ngoài.
Tuy bọn họ nhìn trông cũng rất nhếch nhác, nhưng trông rất có tinh thần, hai mắt có ánh sáng.
“Đợi đã, để tôi xem thử. Ha ha, đây không phải Cửu Thiên sao? Cậu sao cũng tới đây rồi? Thật là ông trời có mắt, vậy mà để tôi đợi được cậu.
Một giọng nói vang lên. Trong lòng Cửu Thiên khẽ động.
Giọng nói này, hắn nghe có chút quen tai, chắc chắn từng nghe ở đâu đó.
Nhìn kỹ lại, khi nhìn thấy gương mặt của người này, Cửu Thiên đã nhớ ra.
“Lạc Tinh, Lạc Tinh của Phiêu Miểu viện!”
Sau đó Cửu Thiên khẽ nói ra.
Lạc Tinh đẩy mọi người ra, khuỵu xuống ở trước mặt Cửu Thiên. Nghe thấy lời của Cửu Thiên, Lạc Tinh cười nói: “Hiếm khi cậu còn nhớ tôi. Tôi còn tưởng rằng người bên ngoài đã sắp quên tôi rồi”
“Cửu Thiên? Cửu Thiên nào, là tên Cửu Thiên đáng chết đó sao?”
Lại có một người xông tới, giọng nói này, Cửu Thiên trực tiếp nhớ ra.
“Triệu Thường!”
Triệu Thường để trần nửa người trực tiếp xông tới, cũng không biết hắn ta ở đây chịu bao nhiêu đau khổ, đường đường là một luyện khí sĩ, lúc này nhìn trông giống một võ giả trải qua trăm trận chiến, toàn thân trên dưới đều là vết sẹo.
Khi nhìn thấy người nằm dưới đất là Cửu Thiên, cả gương mặt của Triệu Thường trở nên vặn vẹo.
“Phong thủy luân chuyển, Cửu Thiên cậu cũng có ngày hôm nay.
Triệu Thường nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp rút ra một thanh đao.
“Triệu Thường, cậu muốn làm gì?”
Đột nhiên, một người tóm lấy tay của Triệu Thường.
Đây là một đại hán người đầy lông, lông tóc rậm rạp khiến cả người hắn ta trông giống một con gấu.
Triệu Thường điên cuồng nói: “Hắc Hùng. Lần này tôi cái gì cũng không cần. Tôi chỉ muốn mạng của cậu ta. Anh để tôi giết cậu ta, tôi cái gì cũng không cần.”
Hắc Hùng lạnh lùng nói: “Giết người mới ư? Cậu muốn phá hỏng quy tắc à?”
Trong đôi mắt của Hắc Hùng tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, ngay lập tức cả người Triệu Thường đều cứng đờ.
Hắc Hùng đẩy Triệu Thường ra mấy bước, đồng thời liếc nhìn Lạc Tinh.
Lạc Tinh khẽ mỉm cười, giơ hai tay lên nói: “Tôi không muốn phá hỏng quy tắc, chỉ là tôi cũng muốn người này”
Hắc Hùng đứng ở trước mặt Cửu Thiên, nói: “Này, người mới, cậu có thể nghe thấy tôi nói chuyện không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!