CHƯƠNG 789
Cho dù sức mạnh mạnh mẽ này khiến toàn thân hắn bắt đầu run rẩy, không có cách nào phóng thích canh khí ra ngoài.
Cho dù tất cả mọi người đều đã hết hy vọng, thì Cửu Thiên vẫn muốn thực hiện trận đấu cuối cùng này, hắn biết việc mình đứng ra không hề có ý nghĩa gì cả, cho dù có thể vung ra một nhát kiếm, e cũng chỉ là một con kiến càng không biết tự lượng sức mình, làm trò cười cho mọi người.
Nhưng dù có thế nào thì hắn cũng không muốn chết như vậy, dù cho tất cả mọi người đều sợ hãi thì hắn vẫn sẽ đứng ra chiến đấu.
Mặt quỷ Thường Tấn nhìn thấy cảnh này thì bật cười.
“Ngươi nhìn tên nhóc kia xem, hắn vẫn còn không chịu từ bỏ”
“Ta ghét những tên nhóc quật cường như vậy, nhưng ta lại rất thích giết hắn.
"Đáng tiếc, ta không thể ăn hắn. Ta thật sự muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của hắn khi ta nuốt chửng hắn.
"Giết, vậy thì thẳng tay giết chết hắn đi!"
Mặt quỷ Thường Tấn vung hai tay lên, hư ảnh to lớn của đại ma thần ở trên bầu trời mạnh mẽ giáng xuống với sức mạnh vô thường.
Thanh kiếm này giống như một mảng bầu trời, bao phủ toàn bộ thành phố.
Thanh kiếm này có thể tàn sát cả thành phố mà không hề sót lại một người sống nào.
Khi thanh kiếm vừa hạ xuống, tất cả trời đất đều trở thành hư vô, cả thế giới cũng đột nhiên tối sầm lại, giống như mới chớp mắt đã rơi vào vực sâu vô tận.
Cửu Thiên không thấy được thế giới trước mắt mình, nhưng hắn đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình để chém ra một kiếm.
Vạn kiếm quy tông!
Canh khí của hắn cuối cùng hóa thành một mảnh cầu vồng bảy màu lao ra ngoài, nhưng trong nháy mắt lại biến thành bọt sóng nhỏ ở trong biển rộng, biến mất không thấy tung tích.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên bên tai hắn vang lên tiếng ken két.
Dường như có thứ gì đó đang vỡ vụn, tất cả mọi người đều yên lặng nhìn, bỗng nhiên, bóng tối xung quanh bể nát giống như chiếc gương vỡ tan, tạo ra một mảng ánh sáng.
Thế giới bỗng nhiên bừng sáng, ai nấy cũng đều không biết chuyện gì vừa mới xảy ra.
Điều duy nhất mà bọn họ có thể khẳng định được là bọn họ chưa chết, dường như chỉ trong một tích tắc sau cùng, ma ảnh kia đã bị người khác phá vỡ.
Vô số người đều kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn lên không trung.
Lúc này ở trên bầu trời đã bị nổ tung thành một cái lỗ lớn.
Bốn đại ma đầu đều kinh ngạc nhìn ngực mình, ở đó có một vết kiếm vô cùng đáng sợ, suýt chút nữa đã chia cơ thể của bốn người bọn họ thành hai nửa.
Đặc biệt là Mặt quỷ Thường Tấn, hắn ta nhìn thấy ở trên Hắc Ám Chi Tâm ở trước ngực của mình có một vết thương rất sâu.
Hắn sợ hãi, khuôn mặt lộ ra vẻ không thể tin được.
“Chuyện này không thể xảy ra được!”
Mặt quỷ Thường Tấn đột nhiên nhìn về phía Cửu Thiên, kinh ngạc nói: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Cửu Thiên cũng giật mình?
Đây là do hắn làm sao? Thật sự là hắn sao?
Cửu Thiên còn chưa kịp trả lời thì bốn đại ma đầu đã từ không trung đáp xuống, hung hăn nện mạnh lên đường phố.
Cửu Thiên nhìn thấy cảnh này thì lúc này mới ý thức được đây là một cơ hội tốt, ngay lập tức hắn liền hét lớn lên: “Giết!”
Tiếng hét của hắn khiến vô số người tình táo lại.
Sau khi mấy người bọn họ tỉnh táo lại thì giống như Cửu Thiên đều ý thức được lúc này là thời cơ tốt nhất để giết chết yêu ma.