CHƯƠNG 775
Lại có bao nhiêu người âm thầm tặc lưỡi trước những món đồ của vị Cửu tuần tra này!
Tiên Khí Sư Vũ Sơn suy tư trong chốc lát, trầm giọng nói: “Loại vật phẩm này có thể đáng giá năm mươi ngàn điểm số. Cửu Thiên, Cửu tuần tra đúng không, nếu như cậu có thể lấy ra thêm một món trân bảo nữa thì tôi sẽ xem như cậu ra giá cao hơn cô Thủy Nhất Lam.
Thủy Nhất Lam cau mày, hừ lạnh một tiếng, cực kỳ khó chịu.
Hàn Liên nhỏ giọng nói: “Cửu Thiên sư đệ, đệ đã bị người phụ nữ điên này nhắm trúng rồi. Lát nữa chúng ta phải bỏ chạy, mau chạy đấy. Đệ nghe lời huynh sẽ không sai đâu.
Cửu Thiên tự động bỏ qua lời nói của Hàn Liên, lại đưa tay vào thắt lưng một lần nữa.
Động tác của hắn đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Khi thiếu niên này lần lượt lấy ra những bảo vật quý hiếm, rất nhiều luyện khí sĩ của thế hệ trước có mặt tại đây đều cảm thấy ghen tỵ.
Thủy Nhất Lam có thể lấy ra đồ vật này nọ vì bối cảnh thâm hậu, gia tộc quyền thế.
Còn người này chỉ là một tiểu bối mới thi đậu tuần tra sứ cấp trung, nhưng hắn lại có thể liên tiếp lấy ra nhiều thứ tốt như vậy, làm sao không khiến người ta kinh ngạc cho được. Đặc biệt là sau khi lấy ra những thứ này, Cửu Thiên cũng không hề tỏ ra đau lòng, điều này khiến mọi người âm thầm phỏng đoán có phải hắn còn có nhiều thứ tốt hơn không?
Trước mắt của bao người, Cửu Thiên lại từ bên hông lấy ra thêm một vật khác. Lần này, hắn lấy ra nước của Hàn Đàm, cũng chính là hàn âm huyết của Tam Đầu Huyết Giao.
Nếu tinh huyết và tinh hạch của Quỳ Ngưu cũng có thể bán được giá tốt thì hàn âm huyết này chắc hẳn không thua kém.
Cửu Thiên ném hàn âm huyết cho Tiên Khí Sư Vũ Sơn, thản nhiên nói: “Hàn âm huyết, Tiên Khí Sư Vũ Sơn nhìn xem thêm cái này dã đủ chưa?"
Tiên Khí Sư Vũ Sơn nghe được mấy chữ hàn âm huyết thì cũng không có phản ứng gì, chỉ bình tĩnh nói: “Rất nhiều thú hoang đều có hàn âm huyết, không biết chiếc bình mà Cửu tuần tra đã lấy ra là của thú hoang nào?”
Vừa nói, Tiên Khí Sư Vũ Sơn vừa mở nắp bình ra, sau đó ông ta lập tức sững người lại.
Như thể có ai đó đã dùng Thổ Hình Thạch Hóa Thuật với ông ta, Vũ Sơn chỉ mở miệng đứng ở đó, ánh mắt và lỗ mũi cũng cùng nhau phóng đại.
Thật lâu sau, Tiên Khí Sư Vũ Sơn cũng không nói lời nào.
Thủy Nhất Lam là người đầu tiên không nhịn được, lớn tiếng gọi: “Lão đầu tử, ông chết rồi à?”
Mặc dù lời nói khó nghe nhưng Tiên Khí Sư Vũ Sơn vẫn phản ứng lại. Hai tay cầm chiếc bình có chút run rẩy, nắm chặt chiếc bình.
Sau đó, Tiên Khí Sư Vũ Sơn trực tiếp ném trả Đại Hoang Nguyên Quyết cho Thủy Nhất Lam, không chút do dự.
“Tôi tuyên bố, Cửu tuần tra ra giá cao hơn”
Sau khi nhận quyển sách, trong mắt Thủy Nhất Lam cũng tràn đầy tức giận.
“Lão đầu tử, ông đang nói cái gì thế? Chỉ dựa vào một chai hàn âm huyết nhỏ như vậy mà anh ta có thể vượt qua được tôi sao? Chẳng lẽ đây là tinh huyết của Hàn Băng Phi
Long à?"
Tiên Khí Sư Vũ Sơn gắn từng chữ một: “Tuy không phải nhưng cũng không kém bao nhiêu. Cô Thủy, nếu cô cứ mỗi câu đều gọi lão đầu tử thì những cái khác tôi không dám bảo đảm, nhưng tôi có thể khẳng định cô không thể rời khỏi núi Vũ Hóa đâu đấy.”
Ngay lập tức, nguyên khí trên người Thủy Nhất Lam dâng lên, cô ta cũng là một luyện khí sĩ, hơn nữa còn là một Ngự Khí Sư.
Tam Hoa Tụ Đỉnh, luyện khí hóa hư không, rõ ràng thuộc Ngự Khí Sư cảnh.
Nhưng ngay sau đó, trên người Tiên Khí Sư Vũ Sơn xuất hiện một luồng sáng trắng chói mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!