CHƯƠNG 765
Đùa giỡn thì đùa giỡn, nhưng điểm số vẫn rất cần thiết.
Cửu Thiên cẩn thận xem xét các mặt hàng được bán trong Lầu Tiên Duyên, thật sự có rất nhiều tinh phẩm, đúng như lời người phụ nữ kia nói, bên trong Lầu Tiên Duyên có tất cả mọi thứ mà hắn muốn.
Không chút do dự, Cửu Thiên trực tiếp lấy ra không ít thứ đặt lên đai ánh sáng, tiện tay ghi giá cả bằng điểm số.
Những thứ này đều là do hắn vơ vét được từ đám người luyện khí sĩ Vô Lương, như người ta vẫn thường nói, đồ không phải của mình thì cũng không cảm thấy đau lòng. Cho nên Cửu Thiên tỏ ra cực kỳ hào phóng.
Đôi mắt của người phụ nữ sáng rực lên, như thể đã nhìn thấy một vị khách hào phóng.
Cô ta lập tức dẫn ba người Cửu Thiên đi vòng quanh bên trong Lầu Tiên Duyên, thái độ cũng nhiệt tình hơn rất nhiều.
Hàn Liên sư huynh giả vờ là một chính nhân quân tử, không ngừng trò chuyện cùng người phụ nữ kia.
Chẳng mấy chốc, Hàn Liên sư huynh đã biết người phụ nữ này tên là Phượng Thể, là một nhân sĩ chính hiệu của thành phố Vân Hải.
Lưu quang lung linh, rường cột chạm trổ.
Cửu Thiên tán thưởng lầu các này đúng là không giống những nơi bình thường khác.
Đang đi, Cửu Thiên cùng Hàn Liên chợt nhìn thấy một dáng người khá quen mắt, đây chẳng phải là thiếu niên áo trắng vừa chế nhạo bọn họ sao? Hắn ta dường như vừa bán xong thông kính, đang đứng đếm những viên đan dược.
Hàn Liên trực tiếp đi lên phía trước, vỗ vào bả vai của thiếu niên áo trắng một cái và nói: “Lại gặp nhau?”
Thiếu niên áo trắng có chút tức giận xoay đầu lại, khi hắn ta nhìn thấy Cửu Thiên và Hàn Liên thì sắc mặt lập tức tái xanh.
“Làm thế nào mà các người vào được đây?"
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng nói.
Hàn Liên lấy ngọc phù ra, cười nói: “Đương nhiên là đường đường chính chính đi vào. Sau này đừng mắt chó xem thường người khác nữa, cẩn thận bị vả mặt đó!”
Hàn Liên sư huynh vỗ vào gò má của thiếu niên áo trắng, vẻ mặt tươi cười.
Lúc này, thiếu niên áo trắng trông vô cùng tức giận, nghiến răng nói: “Ba con quỷ nghèo khiết xác đến cả thông kính cũng không mua nổi mà lại lấy được ngọc phù. Thật không biết các người đã đi cửa sau của ai nữa.
Vừa dứt lời, Phượng Thể bên cạnh Cửu Thiên lập tức che miệng lại, như thể thiếu niên áo trắng vừa nói điều gì đó rất khủng khiếp.
Hàn Liên định nói điều gì đó thì có một người đàn ông đã bước đến đứng bên cạnh.
Trên người mặc một bộ quần áo của võ giả, cơ bắp của hắn ta được phô bày ra hết. Trang phục màu đen, ống tay hẹp, viền lụa vàng, bên trên còn có hoa văn long ẩn hổ tàng. “Cậu lặp lại những gì mình vừa nói xem!”
Người đàn ông nhìn chằm chằm thiếu niên áo trắng.
Ngay lập tức, thiếu niên áo trắng trở nên ấp úng.
“Tôi, tôi, tôi..”
Lắp ba lắp bắp, nói một từ cả nửa ngày cũng không xong, cũng không dám nói những câu kế tiếp.
Người đàn ông cau mày nói: “Đưa ngọc phù của cậu cho tôi”
Mặc dù giọng nói rất bình tĩnh nhưng lại mang theo ngữ khí vô cùng chân thật và đáng tin.
Hàn Liên mỉm cười tránh sang một bên, nhìn tư thế này thì thiếu niên áo trắng trước mặt có vẻ sắp gặp rắc rối rồi.
Thiếu niên áo trắng chậm rãi lấy ngọc phù ra. Người đàn ông kia chỉ nhìn thoáng qua, sau đó nói: “Sư phụ của cậu là luyện khí sĩ Bạch Tâm. Cậu là đệ tử của ông ấy”
Thiếu niên áo trắng liên tục gật đầu nói: “Đúng vậy, sư phụ của tôi chính là Bạch Tâm. Tôi tên Vệ Hiệp, ông có thể điều tra”
Người đàn ông liếc nhìn hắn ta một cái, đột nhiên dùng tay bóp nát ngọc phù thành từng mảnh vụn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!