CHƯƠNG 758
Ngẩng cao đầu ưỡn ngực, luyện khí sĩ Vô Lương mang theo nụ cười thản nhiên, như thể đang chế giễu những người bên ngoài, chỉ là một đám kiến thôi.
Cửu Thiên mỉm cười nhìn ông ta, không ngờ luyện khí sĩ Vô Lương này cũng lấy được ngọc phù. Nếu như thế thì chuyện hắn lấy được ngọc phù sẽ không thành vấn đề.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt của luyện khí sĩ Vô Lương cũng rơi trên người hắn.
Trong nháy mắt, đôi mắt của luyện khí sĩ Vô Lương nhìn thẳng.
Cửu Thiên nhận ra sự thù hận trong ánh mắt của luyện khí sĩ Vô Lương, giống như nước mưng mủ, hoàn toàn lộ rõ.
Trong lòng khẽ mỉm cười, luyện khí sĩ Vô Lương này đúng là lòng dạ hẹp hòi. Như vậy xem ra lát nữa hắn sẽ gặp rắc rối rồi đây.
Nghĩ như vậy, Cửu Thiên xoay người rời đi.
Luyện khí sĩ Vô Lương vừa nhìn thấy Cửu Thiên xoay người muốn rời đi thì lập tức đuổi theo.
Cửu Thiên cố tình nghiêng vẹo chân, đồng thời giảm tốc độ, nhưng lại nhìn như đang rất cố gắng để tiến về phía trước.
Hành động như vậy chính là để dẫn dụ Vô Lương cắn câu, khẽ liếc nhìn lại. Đúng như dự đoán, Vô Lương thật sự đuổi theo.
Vô Lương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Cửu Thiên, cả người đều cảm thấy cực kỳ phấn khởi.
“Tôi biết cậu sẽ đến. Tôi biết cậu nhất định sẽ xuất hiện ở chợ Đan Đỉnh”
Vô Lương đưa tay lấy một cái thông kính ra, trên đó có ánh sáng ngũ sắc đang lưu chuyển.
“Lão Lưu, Tiểu Thương, mau đến Lầu Tiên Duyên.
Vô Lương hướng về phía thông kính, nhẹ nhàng gọi, sau đó vung tay một cái. Toàn bộ mảnh gương vỡ thành từng mảnh, tung bay lên không trung, sau đó biến mất ở phía chân trời.
Mà hai tên luyện khí sĩ đang đi lang thang trong chợ Đan Đỉnh, đột nhiên nhận được mảnh vỡ cùng với tin tức truyền đến từ bên trong. Bọn họ lập tức thi triển pháp quyết và
biến mất ngay tại chỗ.
Cửu Thiên cứ đi về phía trước, hắn cảm thấy mình rất có tài giả vờ bị thương. Nhìn xem luyện khí sĩ Vô Lương đang đi phía sau, chẳng phải ông ta trông giống như một con sói nhìn thấy thức ăn nên bám theo sau sao?
Cửu Thiên liên tục đổi hướng, như thể hắn đang thật sự lẩn trốn.
Nụ cười trên khuôn mặt luyện khí sĩ Vô Lương cũng càng ngày càng sâu hơn.
Để xem lần này cậu chạy đằng nào!
Sau khi len lỏi qua những nơi có nhiều người, Cửu Thiên đặc biệt đi đến nơi vắng người.
Làm như vậy để cho luyện khí sĩ Vô Lương cảm thấy sảng khoái. Không sai, đến những nơi vắng người cũng sẽ đỡ gây phiền phức hơn.
Cuối cùng, Cửu Thiên cũng đi đến bên rìa chợ Đan Đỉnh, càng đi về phía trước thì có một khoảng trắng xóa.
Cửu Thiên dừng bước, quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào đã có ba người đi theo sau hắn.
Luyện khí sĩ Vô Lương, còn có hai người đàn ông không quen biết.
Một người đeo hồ lô ở thắt lưng, gầy yếu như cây trúc.
Một người tay cầm bút son, tiêu sái như gió.
“Luyện khí sĩ Thiết Diện, không cần đi nữa, lại đây nói chuyện đi. Từ lúc từ biệt ở thành Đông Hoa thì đã lâu không gặp rồi!”
Luyện khí sĩ Vô Lương cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!