Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 744 

Rắn nhỏ dài một tấc có mấy chục tới hàng trăm con, nhìn trông vô cùng kinh tởm. 

Linh Bối đi tới liếc nhìn, nói: “Khống Hồn Pháp, đây là công pháp của ma tu. Cửu Thiên, hắn ta bị người khác dùng cách này khống chế. Hắn ta chỉ là một con rối nhục thân mà thôi. 

Cửu Thiên nhíu chặt mày, hắn không ngờ lại là tình huống này. 

Trong chiếc nhẫn, tấm lệnh bài của Đạo Tâm Ma Tông đó cũng bắt đầu nhảy nhót. 

Rõ ràng ma khí trên người Thập Tam cũng rất nặng, không phải thủ đoạn tầm thường. 

“Anh là bị người khống chế, bất đắc dĩ mà thôi?” 

Cửu Thiên hỏi một câu. 

Thập Tam đáp: “Phải.” 

Cửu Thiên nhớ tới cảnh hôm đó ở trong địa lao, những võ giả đó rõ ràng đánh không lại bọn họ, vẫn muốn liều mạng xông lên chiến đấu. Thậm chí võ giả sau khi bị Hàn Liên ghim xuống đất, vẫn muốn giãy dụa. 

Cửu Thiên hỏi tiếp: “Những người khác cũng vậy sao?” 

Thập Tam đáp: “Phải” 

Cửu Thiên thở dài ở trong lòng, nhìn Thập Tam nói: “Thì ra anh cũng là kẻ đáng thương, một tử sĩ được người khác bồi dưỡng ra, hoặc nói là công cụ. 

Thập Tam không nói một lời, ánh mắt trống rỗng nhìn Cửu Thiên. 

Trong ánh mắt của hắn ta không có bất cứ cảm xúc, cũng không có cầu sống, cũng không có cầu chết. 

Cửu Thiên nhìn rắn nhỏ và đủ loại vết sẹo trên người hắn ta, yên lặng suy nghĩ. 

Cách tốt nhất, đương nhiên trực tiếp giết hắn ta, đơn giản. Nhưng Cửu Thiên lại cảm thấy mình không ra tay được. 

Nếu hắn không biết Thập Tam trước mắt chỉ là một kẻ đáng thương, hắn nói không chừng sẽ một chưởng đầy hắn hắn ta. Nhưng bây giờ Cửu Thiên đã không có ý nghĩ này 

nữa. 

Cửu Thiên quay đầu nói với Linh Bối: “Linh Bối, em cảm thấy như nào?” 

Linh Bối cắn môi nói: “Hắn ta nhìn cũng khá đáng thương. Hơn nữa, khi bắt em, hắn ta hình như cũng không làm gì. Mấy tên khốn khác bao gồm tên Tống Diệc đó đều muốn vũ nhục em, nhưng hắn ta luôn đứng ở trong góc không nói chuyện. 

Cửu Thiên hiểu đại khái ý của Linh Bối. 

Một lát sau, Cửu Thiên nói: “Tiểu Hắc, nhốt hắn ta và lão già đó lại. Phế đi tay chân của hắn ta, ném vào kho củi. 

Nói xong, Cửu Thiên liếc nhìn Thập Tam, nói thêm một câu: “Sống hay chết thì xem bản thân anh. Nếu anh còn có gì muốn nói với tôi thì nói mau. Môn chủ của anh, tôi sẽ điều tra rõ là ai” 

Thập Tam cúi đầu, vẫn không nói chuyện. 

Tiểu Hắc từ trên vai của Cửu Thiên nhảy xuống, kéo Thập Tam đi, trực tiếp ném vào kho củi chật hẹp. 

Tất cả mọi chuyện tối qua, Tiểu Hắc cười nịnh nọt với Cửu Thiên, sờ cái bụng tròn xoe của mình. 

Cửu Thiên cười nói: “Đói rồi à, tự mình đi kiếm ăn đi. 

Tiểu Hắc nhìn xung quanh, trực tiếp phi vào phòng bếp nhỏ của nhà Linh Bối. 

Nói tới ăn, Linh Bối hình như bỗng nhớ ra cái gì đó, cô kéo Cửu Thiên ra ngoài, nói: “Cửu Thiên, anh đi theo em.” 

Cửu Thiên không biết Linh Bối muốn làm gì, nhưng vẫn đi theo Linh Bối. 

Ra khỏi phòng, Linh Bối xông vào trong một căn phòng tồi tàn ở sát vách. 

Nếu nói nơi Linh Bối ở đã tính là ổ chuột rồi, vậy chỗ này cũng có thêm vài cây gỗ hơn lang bạt ngoài đường thôi. 

“Bà bà, cháu về rồi” 

Linh Bối khẽ gọi, đi tới bên giường. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!