CHƯƠNG 743
Màn đêm bỗng buông xuống.
Trong tiểu viện của Linh Bối, Cửu Thiên và Hàn Liên yên lặng nhìn nam tử trước mặt, từ từ hỏi ra một số câu hỏi.
Nam tử này là sát thủ hàng đầu của Hồng Y Môn.
Tên là Thập Tam.
Khi mới nghe thấy cái tên này, Cửu Thiên còn tưởng đối phương cố ý lừa hắn.
Nhưng sau khi Hàn Liên sư huynh bóp nát một cánh tay của hắn ta, hắn ta vẫn không nói ra cái tên khác, Cửu Thiên mới tin hắn ta có tên như này.
Người này rất kiệm lời, vô cùng đơn giản, khi nói chuyện thì cảm thấy rất trúc trắc, giống như kẻ cầm mở miệng.
Ánh mắt trống rỗng, dáng người gầy gò, cho dù cả người cắm đầy tên, tay chân bị bóp nát, xương cốt đứt lìa. Hắn cũng không bật lại một tiếng. “Thập Tam, tôi hỏi lại lần nữa. Môn chủ của các người là ai? Anh nhận chỉ thị của ai tới giết tôi?”
Thập Tam từ từ nhả ra hai chữ.
“Không biết.
Nói xong thì hoàn toàn không nói nữa.
Hàn Liên sư huynh thật sự không xem tiếp được nữa, hắn ta đứng dậy nói: “Cửu Thiên sư đệ, để huynh giết hắn ta đi. Thật sự muốn gè chết hắn ta mà. Phí lời với hắn ta cũng chả có tác dụng gì. Đệ có phát hiện không, hắn ta nói chuyện không vượt qua ba chữ. Cố ý giỡn mặt chúng ta.
Hàn Liên sư huynh trực tiếp rút kiếm ra, chuẩn bị một kiếm kết liễu hắn ta.
Nhìn thấy Hàn Liên sư huynh rút kiếm, Thập Tam bỗng lộ ra biểu cảm giải thoát.
Cả người hắn ta giống như thả lỏng hết ra, Cửu Thiên nhạy bén nhìn thấy cảnh này, giơ tay lên nói: “Đợi đã, Hàn Liên sư huynh. Đừng vội, để đệ hỏi thử.
Hàn Liên sư huynh nhìn phải, nhìn trái, hắn ta bất lực để kiếm xuống.
“Được rồi, đệ hỏi đi. Huynh đi ngủ trước đây. Đánh một ngày, mệt chết người rồi. Linh Bối sư muội, huynh ngủ giường của muội muội không có ý kiến chứ?”
Linh Bối cắn môi nói: “Huynh đừng động vào đồ của muội.
Hàn Liên cười ha hả nói: “Yên tâm, sẽ không động. Cho dù làm hỏng, huynh bỏ tiền, mua cái mới cho muội.
Mắt của Linh Bối chợt sáng lên: “Vậy huynh cứ động tùy ý.”
Hàn Liên sững người, sau đó lắc đầu đi ngủ.
Cửu Thiên nhìn Thập Tam trước mắt, hai tay đan vào nhau, nói: “Anh hình như không thích nói chuyện.
Thập Tam khẽ gật đầu, mặc nhận.
Cửu Thiên nói: “Vậy được, bắt đầu từ bây giờ. Tôi hỏi, anh trả lời. Thật sự không được, anh chỉ cần trả lời là có hoặc không là được. Đừng hòng lừa tôi, khả năng quan sát của tôi rất nhạy bén, tôi thậm chí có thể xuyên qua da của anh, nhìn thấy kinh mạch đang đập của anh. Anh hiểu chứ?”
Lời của Cửu Thiên không phải hù dọa người. Với lục cảm hiện nay của anh, quả thật vô cùng nhạy bén với mọi thứ xung quanh, hắn thật sự có thể nhìn rõ biểu cảm cho dù có một tí không bình thường của Thập Tam.
“Đầu tiên, ai phái anh tới? Người này anh có biết không?”
Cửu Thiên hỏi ra câu hỏi đầu tiên.
“Môn chủ”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!