CHƯƠNG 734
Hàn Liên liếc mắt thì nhìn thấy Tống Trấn Thủ bị bọn họ ném ở bên ngoài không thấy đâu nữa.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Vậy xem ra, chúng ta phải cẩn thận đừng để lật thuyền trong mương. Linh Bối, chúng ta về nhà của em trước. Linh Bối kinh ngạc nói: “Tới nhà em sao? Các anh biết nhà em ở đâu?”
Hàn Liên cười ha ha nói: “Đương nhiên biết. Cửu Thiên sư đệ còn cầm quần áo ở đầu giường của muội nhìn rất lâu đó.
Cửu Thiên lườm Hàn Liên một chút, thật là nói năng linh tinh.
Linh Bối lập tức xấu hổ đỏ mặt, vùi đầu vào trong lòng Cửu Thiên.
“Xông lên!”
Thu hồi ánh mắt, Cửu Thiên nói một tiếng. hai người cùng lúc thi triển thân pháp xông ra khỏi phòng sách.
Ngay lập tức, cửa phòng bị đập thành hai nửa, khí độc màu xanh tản ra, hóa thành vô hình trong gió!
“Phóng tên!”
Một tiếng hô vang lên, lúc này bên ngoài phòng sách đã bị bao vây chặt, binh sĩ xếp chồng tay cầm binh khí, những mũi tên như mưa bay tới.
Lân Long Giáp, mở!
Ngay lập tức, chiếc áo giáp dày bao bọc cơ thể của Cửu Thiên và Linh Bối.
Ngũ hành chi hỏa cũng hóa thành ngọn lửa theo gió bao trùm cơ thể của hắn, giết tới những mũi tên ở trước mặt, vô số cái bị bắn ra, đốt cháy. Tay phải của hắn rút vọng kiếm Vô Phong ra, chặn ở trước người, Cửu Thiên giống như cầm chiến khiên xông ra, nơi đi ra, người ngã ngựa đổ.
“Phá Giáp Tiễn
Hàn Liên sư huynh vừa mắng, vừa trốn ở đằng sau Cửu Thiên, sử dụng toàn lực ném hai người trong tay ra.
Hai bóng người bay lên, lập tức thu hút một ít hỏa lực. Cửu Thiên nhân cơ hội, xung kích càng mãnh liệt hơn.
Phàm là đám người bị Cửu Thiên xông lên giết, Hàn Liên cũng trực tiếp bổ một kiếm, khiến bọn họ không có khả năng phản kháng.
Cửu Thiên giống như một con long quy nham giáp xung phong, không ai có thể chặn được bước chân của hắn.
Ngọn lửa càng lúc càng hừng hực, lực lượng thiên địa xung quanh đều ở dưới chỉ huy phân tâm của Cửu Thiên, trở nên rối loạn, người thực lực yếu, ngay lập tức sẽ cảm thấy hô hấp khó khăn, hoa mắt chóng mặt.
“Xông lên! Xông lên! Xông lên!”
Cửu Thiên xông ra một con đường máu, sau đó hắn nhảy lên, lật tường ra ngoài.
Hàn Liên sư huynh xoay tay chém một kiếm, kiếm khi khuếch tán mang theo tiếng nổ vang, hủy hoại trận địa của những binh sĩ này.
Hai tay đón lấy hai người bị ném ra, Cửu Thiên và Hàn Liên giống như hai bóng ma, bắt đầu xuyên qua trong phủ đệ của Tống phủ. Một đám binh sĩ chỉ có thể hít bụi ở sau đít bọn họ. Hơn nữa, ngay cả cái bóng của bọn họ cũng không nhìn thấy, chỉ có thể nhìn thấy một ngọn lửa giống như lưu tinh lướt qua, nơi đi qua, hóa thành đất nung. Tiếng kêu không ngừng vang lên trong Tống phủ.
Với thực lực của hai người bọn họ, những binh sĩ này căn bản không có khả năng đuổi theo.
Không lâu sau, hai người bèn biến mất, hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Cho tới khi Tống Trấn Thủ trốn ở chỗ tối lúc này cuối cùng cũng dám hiện thân.
Sờ cổ của mình, Tổng Trấn Thủ khàn khàn nói: “Các người, mau tới địa lao xem thử tình hình, tìm Diệc về. Phong Tướng Quân tới chưa, đi mời đi, bảo Phong Tướng Quân mau tới. Bất luận phải trả cái giá gì, tôi nhất định phải giết hai người này!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!