CHƯƠNG 726
Một bóng đen từ trên trời giáng xuống, canh khí mạnh mẽ lập tức bao trùm hai người.
Canh kình trên người Tống Trấn Thủ vừa sáng lên, ngay sau đó thì lại bị đè lại cơ thể.
Hai người sững người nhìn Cửu Thiên và Hàn Liên xuất hiện, vẻ mặt ngây ngốc.
Hàn Liên nở nụ cười nói: “Cửu Thiên sư đệ, thật sự chỉ có đệ thôi. Thật sự bị đệ đoán đúng rồi, tên Trấn Thủ chết tiệt này rất không thành thật!” Cửu Thiên tóm cổ của Tống Diệc, nói: “Địa lao ở đâu?”
Tống Diệc trợn mắt, giống như sắp ngất.
Tống Trấn Thủ gân cổ chuẩn bị hét lên, nhưng giọng nói của ông ta còn chưa phát ra, Cửu Thiên bèn đấm một quyền vào cổ họng của ông ta.
Ngay lập tức Tống Trấn Thủ ôm cổ họng ngã ra đất, không ngừng co giật.
Hàn Liên nói: “Yên tâm, ông ta sẽ không chết đơn giản vậy đâu. Huynh ra tay có chừng mực!”
Cửu Thiên gật đầu, một cước đạp trúng bắp chân của Tống Diệc.
Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, cơ thể của Tống Diệc ở trước Cửu Thiên giống như keo dán giấy, thật sự là tùy tiện thì có thể giày xéo.
“Anh dám kêu thành tiếng thì tôi sẽ lấy mạng của ông!”
Ngón tay của Cửu Thiên hơi dùng sức, bóp chặt cổ của Tống Diệc.
Tống Diệc mặt toát đầy mồ hôi lạnh, hắn ta khẽ gật đầu, cắn chặt hàm răng.
Canh khí trên người Cửu Thiên phóng thích, ngay lập tức quét sạch tất cả lực lượng thiên địa ở xung quanh, hình thành khí canh hình bán nguyệt bao trùm bọn họ.
Như vậy, bốn người bọn họ giống như ẩn hình. Cho dù đột nhiên có hộ vệ xông vào cũng rất khó phát hiện.
Sắc mặt của Cửu Thiên hơi tối.
“Tôi hỏi lại lần nữa, địa lao ở đâu. Nếu anh còn không nói, tôi không để bụng bây giờ xử lý anh đâu. Tôi tin Tống gia chắc còn có người biết vị trí của địa lao mới đúng!”
Tống Diệc nghiến răng tới run rẩy: “Ở hậu viện, bên dưới phòng sách ở hậu viện.
Hàn Liên cười nói: “Địa lao riêng à! Thì ra không phải nhà lao trong thành.
Cửu Thiên nhìn vào mắt Tổng Diệc một lúc lâu, sau đó trực tiếp đánh gãy hai cánh tay của hắn ta.
Ra tay nhanh dọn dứt khoát, Tổng Diệc suýt nữa ngất đi.
Cửu Thiên bóp cổ của hắn ta nói: “Bây giờ tôi dẫn anh tới phòng sách ở hậu viện. Nếu có chút giả dối, anh biết hậu quả đó!”
Tống Diệc mặt mày tuyệt vọng, bây giờ hắn ta hoàn toàn không thể phản kháng.
“Hàn Liên sư huynh, mang cả Trấn Thủ này đi.
Cửu Thiên nói với Hàn Liên.
Hàn Liên mỉm cười gật đầu, hắn ta tóm lấy Tống Trấn Thủ. Hai người rảo bước đi về phía sau!
Phủ đệ của Tống gia rất lớn.
Hậu viện không phải chỉ có một, có ba cái, diện tích ít nhất mười dặm. Nếu tự mình đi tìm thì thật sự là chuyện rất phiền phức, mà mà Tống Diệc nói rất rõ về nơi đó, phòng sách Nam Uyển.
Đi cả đoạn đường, Cửu Thiên và Hàn Liên dễ dàng tránh được tất cả các thị vệ.
Những võ giả này thực lực nhiều nhất cũng chỉ Nội Canh cảnh sơ kỳ, thật sự không có chút uy hiếp nào với bọn họ.
Thậm chí, bọn họ quang minh chính đại trực tiếp xông qua trước mặt đám võ giả này, bọn họ cũng chưa chắc phát hiện, đoán chắc còn tưởng rằng là một cơn gió!
Phòng sách Nam Uyển.