CHƯƠNG 721
"Cậu chủ nhà họ Tống, A Ly còn nhỏ. Các người tha cho con bé đi. Tôi dập đầu lạy hai người!"
Bà cụ thẳng thắn quỳ xống.
Nhưng hai tên công tử không có ý định buông tha, một tay túm cô gái nhỏ đến.
"Đến đây đi, con nhóc. Cho nhóc tiền công cũng không làm, không muốn sống nữa đúng không. Xem nào, để tôi nhìn xem, ai da, gương mặt thật sự không tệ. Đẹp!"
Hai tên con nhà giàu đối diện nở nụ cười. Tiếng cười nghe thấy bao nhiêu khốn nạn thì khốn nạn bây nhiêu. Cô gái nhỏ cố nhịn nước mắt, vẻ mặt đầy quật cường.
Những người dân bên cạnh đều giận mà không dám nói gì, đứng hai bên, không nói một lời.
Rõ ràng loại chuyện thế này không phải là lần đầu tiên xảy ra.
Hàn Liên sư huynh ở bên cạnh Cửu Thiên nói: "Hai tên chết tiệt này đúng là vậy mà có mộng tưởng cuộc sống giống ta sao!"
Cửu Thiên không để ý đến khẩu vị buồn nôn của Hàn Liên sư huynh, bước thẳng lên, một tay cướp lại cô gái nhỏ.
"Làm gì đấy? Tìm chết chắc!"
Nháy mắt, đao kiếm rời vỏ, mười mấy người đằng sau hai tên công tử lập tức bao vây Cửu Thiên và Hàn Liên.
Hàn Liên còn chẳng thèm nâng mí mắt, Cửu Thiên cũng lười chẳng muốn nhìn hai người. Trả lại cô gái nhỏ cho bà cụ bên cạnh nói: "Mau đi đi!"
Bà lão nhận cháu gái, xoay người muốn đi.
Trong đó có một tên công tử ca quát lớn: "Ai cho chúng mày đi!"
Nhưng lời của bọn chúng vừa ra miệng, ánh mắt của Cửu Thiên đã cứng lại, sát ý bắn ra.
Chỉ một thoáng, hai tên công tử lập tức ngồi thẳng xuống đất, mười mấy người võ giả vây xung quanh bọn họ, tất cả lui về phía sau ba bước, không ít người chân cũng bắt đầu run lên.
"Tôi nói để họ đi, là đi!"
Cửu Thiên kéo bà lão bị dọa sợ cứng đờ, duỗi tay rót một dòng canh khí.
Ngay lập tức, bà lão phục hồi lại lực lượng, ôm cô gái nhỏ bỏ chạy.
Hàn Liên sư huynh nói: "Cửu Thiên sư đệ, một màn này nếu để Linh Bối sư muội nhìn thấy, vậy thì đêm nay đệ thật sự có phúc"
Nói xong, Hàn Liên sư huynh vỗ vỗ bả vai Cửu Thiên, nhỏ giọng nói: "Lần sau khi đệ bạo phát, nhớ thông báo cho ta một tiếng. Mẹ nó, mà ngay cả ta cũng bị đệ dọa sợ rồi."
Cửu Thiên trợn trắng mắt, bước về phía trước một bước.
Trong lòng hai tên đang ngã dưới đất, run sợ nhìn Cửu Thiên.
Trong chớp mắt vừa rồi kia, bọn họ cảm giác tựa như một con thú hoang đánh úp về phía bọn họ.
Cảm giác tử vong xâm nhập toàn bộ cơ thể.
"Rốt... rốt cuộc các người là ai? Muốn tìm chết sao, chúng ta chính là người nhà họ Tống!"
Cửu Thiên hơi cúi người, ánh mắt sắc bén nhìn hai người nói: "Nhà họ Tống, gia tộc võ đạo, hay là quan viên."
Hai người đã không dám đối diện với Cửu Thiên, nhưng vẫn tỏ ra mạnh mẽ nói: "Ngay cả người Trấn Thủ phủ nhà họ Tống cũng không biết. Là đồ nhà quê đến từ bên ngoài à. Các người chết chắc rồi, hai tên khốn kiếp chết tiệt. Các người còn không mau khống chế bọn họ cho tôi!"
Mười mấy võ giả bên cạnh hai người vừa định ra tay, Hàn Liên sư huynh hơi hơi mỉm cười, canh kình trước mặt đột nhiên co rút lại.
Rồi sau đó, hơn hai mươi võ giả đều cùng ngã gục xuống, miệng phun máu tươi.
"Chỉ với đám tôm chân mềm này, mà dám định khống chế bọn này? Ngươi đang nói đùa chứ gì."
Hàn Liên sư huynh cười ha ha, nụ cười của hắn ta dừng trước mặt hai người kia, tựa như ban ngày ban mặt nhìn thấy ma.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!