Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Cửu Thiên không được phóng thích pháp quyết luyện khí sĩ cùng một lúc.

Đương nhiên, Cửu Thiên cũng không ngu ngốc đến mức không có lý do gì mà sử dụng hai loại công pháp cùng một lúc, pháp quyết luyện khí sĩ chính là tuyệt kỹ giữ mạng của hắn, trong khoảng thời gian này hắn đã học được không ít thứ từ Ngô Tân.

Chậm rãi nâng trọng kiếm lên, mũi kiếm chỉ về phía Nông Kiến Tịnh ở xa xa, ánh mắt Cửu Thiên mang theo lửa nóng: “Một chiêu.”

Ánh mắt Nông Kiến Tịnh dần thay đổi, một tia sáng lạnh lẽo lóe lên.

Lời khiêu khích trắng trợn khiến lửa giận của Nông Kiến Tịnh bùng cháy, một kiếm này của Cửu Thiên như đánh vào mặt ông ta ta, hơn nữa canh kình trên người Cửu Thiên cũng không phải như là vừa mới tu luyện, nói không chừng còn là nội canh cấp hai, thậm chí là cấp ba.

Ngoại trừ ông ta, bọn người Mục Hải, Cửu Hạo Nhiên cũng có thể nhìn ra thực lực của Cửu Thiên không phải là nội canh cấp một.

Thoáng một cái, phản ứng của mọi người đều không giống nhau.

Nhưng lời nói tiếp theo của bọn họ lại đồng nhất.

“Yêu nghiệt.”

Đúng vậy, chỉ có từ này mới có thể hình dung tốc độ tu luyện của Cửu Thiên.

Tĩnh Nham, gia chủ nhà họ Tĩnh lúc này không nói, mặc dù tu vi của ông ta không bằng hai vị gia chủ khác, nhưng cũng có thể nhìn ra sức mạnh của Cửu Thiên, nói không chừng thật sự có thể ngăn cản ba chiêu, trong lúc nhất thời sắc mặt Tĩnh Nham lúc xanh lúc trắng, cũng may không có ai nghe thấy lời đánh giá của ông ta đối với Cửu Thiên, nếu không thì mọi người sẽ đồn đại ông ta là một người thiển cận.

Lúc này, Nông Kiến Tịnh bỗng nhiên cử động, trong nháy mắt lướt qua khoảng mười trượng, canh kình toàn thân mãnh liệt, lại đánh tiếp một quyền ra.

Một quyền này là do Nông Kiến Tịnh thẹn quá hóa giận mới ra tay, mang theo mười phần sức lực.

Cửu Thiên chuyển tay, đặt đại kiếm trước người, thân kiếm to lớn giống như một tấm lá chắn chặn nắm đấm của Nông Kiến Tịnh.

Keng!

Một tiếng vang thật lớn, Cửu Thiên chỉ cảm thấy trọng kiếm bị rung lắc mãnh liệt.

Tính chất vô phong trọng kiếm phi phàm, một quyền này của Nông Kiến Tịnh căn bản không có cách nào làm rung chuyển thân kiếm, nhưng từ sức mạnh truyền đến từ thân kiếm lại làm cả người Cửu Thiên rung mạnh.

Một luồng khí kình kinh khủng tác động vào bàn tay hắn, trong mắt Cửu Thiên lóe lên, trực tiếp buông lỏng đuôi kiếm ra.

“Cửu Thiên ném kiếm rồi.”



Cửu Phong kinh ngạc lên tiếng, lúc này lại ném kiếm đi, không phải là đang tìm đường chết à?

Sắc mặt Cửu Hạo Nhiên nặng nề, nắm đấm siết chặt, Nông Kiến Tịnh lại vô liêm sỉ như thế, đối phó với một thiếu niên chỉ mới mười tám tuổi mà lại dùng hết toàn lực.

Uổng công cho ông ta là đạo sư học viện.

Trọng kiếm tuột tay bay đi, rơi xuống đất, nửa thân kiếm trực tiếp chui vào bên trong.

Mất đi trọng kiếm, tay không còn bị ảnh hưởng bởi lực rung trên thân kiếm, nhưng cũng vì vậy mà Cửu Thiên rất kinh ngạc.

Một cơ hội như thế, đương nhiên Nông Kiến Tịnh sẽ không bỏ qua.

Canh kình toàn thân ngưng tụ trong cánh tay ông ta như hình xoắn ốc, Nông Kiến Tịnh hét to một tiếng: “Chiêu thứ ba, liệt phong hoàn viên quyền.”

Không thể nghi ngờ gì, một chiêu này của Nông Kiến Tịnh tuyệt đối là linh cấp võ kỹ, một chiêu xuất hiện, tiếng gió như hổ gầm.

Đám người trợn to mắt nhìn Cửu Thiên đã mất đi vũ khí, trong lòng bọn họ đều nghĩ lần này Cửu Thiên tiêu đời rồi.

Nhưng đúng lúc này, canh khí cả người Cửu Thiên bỗng chốc tăng vọt.

“Phá diệt băng sơn quyền, bạo.”

Hai nắm đấm va chạm vào nhau, cả người Cửu Thiên đỏ bừng, ngọn lửa đỏ mãnh liệt lan tràn.

Nắm đấm mang theo một luồng khí tức hỗn loạn khuếch tán ra không trung, mặt đất dưới chân vỡ tung, những tảng đá ở bên cạnh trong nháy mắt vỡ nát hơn phân nửa.

Khí lưu quét qua, vô số người bình thường ngã xuống đất, hai mắt không thể mở ra.

Một khắc sau, Nông Kiến Tịnh lùi về phía sau hai bước.

Một quyền này rõ ràng là Cửu Thiên đã chiếm thế thượng phong.

Nông Kiến Tịnh thật sự rất khó tin, người khác nhìn thấy cảnh tượng này thì đều nghẹn họng nhìn trăn trối, trái tim co rút một trận.

Một quyền của Cửu Thiên lại có thể đánh lui đạo sư học viện võ đạo!

Tĩnh Như kinh ngạc che miệng, cô ta không ngờ lại có kết quả như thế.

Người nhà họ Mục như tiến vào trạng thái hóa đá, nhất là Mục Kiếm Đình, miệng không ngừng lẩm bẩm.



“Chuyện này không thể, chuyện này không thể nào.”

Lúc này, ngay cả Triệu Thường cũng bị sức mạnh của Cửu Thiên làm cho kinh ngạc, quả thật Cửu Thiên có thể so sánh với một vài người trong học viện, mà hắn còn chưa từng bước vào học viện võ đạo.

Đầu tiên là Cửu Phong chấn kinh, sau đó kích động khoa tay múa chân: “Cửu Thiên, nó, nó chặn lại rồi, hơn nữa còn có thể đánh lùi Nông Kiến Tịnh.”

Cửu Hạo Nhiên thở phào một hơi: “Đây mới chính là con cháu nhà họ Cửu chúng ta.”

Cửu Minh đứng ở một bên, lúc này không còn muốn hơn thua với Cửu Thiên nữa.

“Ba chiêu đã kết thúc.”

Cửu Thiên chậm rãi thu hồi nắm đấm, canh khí trong cơ thể tiêu hao mất tám phần.

Bị trọng kiếm kiểm soát năng lực trong một thời gian dài, dẫn đến một khi hắn thoát khỏi kiểm soát, trong nháy mắt có thể bộc phát ra nguồn lực kinh khủng, nhưng nguồn lực bị tiêu hao không hề nhỏ, Cửu Thiên cũng không thể tiếp tục cuộc tấn công như thế lần thứ hai.

Nông Kiến Tịnh trì trệ nhìn Cửu Thiên, vẻ mặt ông ta đã thua rồi, ba chiêu đã kết thúc, thế mà ông ta lại chiếm thế hạ phong.

Ai cũng biết ông ta là võ giả nội canh cấp chín.

Nông Kiến Tịnh nghiến chặt hàm răng, mặc dù ông ta rất phẫn nộ, nhưng mà vẫn còn chưa đánh mất lý trí.

Đổi tay, Nông Kiến Tịnh lấy một miếng ngọc bài màu tím từ trong ngực ném qua cho Cửu Thiên: “Đây là ngọc bài chiêu sinh học viện võ đạo, cậu cầm lấy nó là có thể đến học viện võ đạo tu hành.”

Nói xong, Nông Kiến Tịnh quay người chuẩn bị rời đi.

Ông ta thật sự không có mặt mũi tiếp tục ở lại đây, lúc này, Nông Kiến Tịnh vô cùng tức giận nhà họ Mục.

Chuyện ngày hôm nay nếu như truyền về học viện, e là ông ta sẽ không còn mặt mũi gặp người.

“Chờ đã.” Lúc này, Cửu Thiên dột nhiên lên tiếng.

“Kiến Tịnh đạo sư, hình như ông đã quên cái gì rồi, chúng ta vẫn còn có lời hứa.”

Cửu Thiên cầm ngọc bài, thản nhiên nói.

Thoáng chốc, sắc mặt Nông Kiến Tịnh thay đổi vô cùng to lớn, Cửu Thiên thật sự muốn kêu ông ta đứng trước mặt mọi người nói xin lỗi à?\b\b\b\b\b\b\b\b
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!