CHƯƠNG 673
Ánh mắt của Vũ Hoàng Yến cũng nhìn thẳng, Cửu Thiên chậm rãi thu hồi tinh hạch, sau đó hướng về phía Vũ Hoàng Yến nói: “Phần còn lại giao cho cô.”
Vũ Hoàng Yến mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Nếu không phải tôi không thể đánh bại cậu thì hiện tại tôi nhất định tìm cách cướp lấy viên tinh hạch kia. Nó tuyệt đối có thể giúp tôi giàu có cả đời.”
Cửu Thiên chỉ vào thi thể của Quỳ Ngưu nói: “Những thứ còn sót lại cũng đủ để cô sống sung túc cả đời rồi. Cô thật sự chỉ muốn giàu có cả đời thôi sao?”
Vũ Hoàng Yến chớp chớp mắt nói: “Cậu đoán xem.”
Cửu Thiên khẽ cười một tiếng và bước sang một bên.
Vũ Hoàng Yến bắt đầu ra tay với thi thể của Quỳ Ngưu. Dưới cái nhìn của cô ta, toàn bộ cơ thể của con thú hoang này đều là bảo vật. Tùy tiện lấy đi bất cứ thứ gì cũng đều khiến nhiều võ giả, thậm chí là luyện khí sĩ phát điên.
Cửu Thiên đi đến bên cạnh, trước tiên nhặt Hỏa Tinh lên.
Thứ đồ tốt này cũng không thể vứt đi. Sau đó, Cửu Thiên lại đi vào trong hố đen, nhìn Hàn Thủy còn sót lại một chút.
Mặc dù hắn không biết Hàn Thủy này dùng để làm gì, nhưng trực giác nói cho hắn biết, giữ lại một chút cũng khá tốt.
Cửu Thiên lấy ra một ít chai lọ rỗng, lặng lẽ đổ Hàn Thủy vào trong đó.
Nói đến đây, hắn còn phải cảm tạ Hàn Thủy này, nếu không có nó thì có lẽ hắn cũng không đánh thắng được Quỳ Ngưu.
Xem như giữ lại một chút để tưởng niệm đi!
Ngay khi Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến đang thu thập đồ đạc.
Trong kinh thành, Lữ lão đầu và Chung lão quỷ đã đặt vò rượu xuống, chậm rãi đứng dậy.
“Người này có tương lai xán lạn. Theo lý nên được bồi dưỡng một cách tốt nhất.
Lữ lão đầu lên tiếng trước, gật gù đắc ý, nói với vẻ nghiêm túc hiếm có.
Chung lão quỷ cũng vuốt râu nói: “Tôi nghĩ chúng ta có thể dâng công văn, để cho tên này một suất vào danh sách chọn lựa.
Lữ lão đầu nói: “Tôi thấy cũng được. Không bằng chúng ta cùng nhau ký một lá thư để thượng tấu đi. Lưu lại tất cả những hình ảnh vào trong kho và trình lên cho thánh thượng. Sau đó lấy lệnh bài khảo hạch tuần tra sứ trung đẳng truyền đến châu Đông Hoa.”
Chung lão quỷ khẽ gật đầu, phất tay một cái, tất cả Thủy Mạc Thiên Hoa biến mất, chỉ còn duy nhất cái trước mặt đã hóa thành một quả cầu nước và rơi vào lòng bàn tay của ông ta.
Lữ lão đầu tay cầm giấy bút, viết một bức công văn thỉnh cầu.
Bút pháp hào khí, nét chữ hùng hồn, từ ngữ hoa mỹ.
Gật gù đắc ý đọc thành câu.
“Đông Hoa có nhân tài, xuất sắc hơn người, vũ dũng cổ giai, là long phượng trong thiên hạ. Vượt qua độc trùng, ngâm trong suối lạnh, chiến đấu với Quỳ Ngưu, tử chiến không lùi, cuối cùng cũng giành được thắng lợi. Bọn thần cho rằng có thể đưa tên người này vào danh sách dùng để chọn lựa khi thi đấu với các quốc gia khác, thỉnh mong thánh thượng xem xét.”
Chung lão quỷ gật đầu, hai người cùng nhau đóng dấu.
Phất tay ném nó đi, công văn lập tức biến mất.
Lữ lão đầu cùng Chung lão quỷ lại đi vào sâu trong đại điện, lấy ra một tấm lệnh bài từ trong hộp gỗ.
Giống như vàng mà không phải vàng, giống như ngọc mà cũng không phải ngọc.
Cầm nó trong tay còn có thể cảm nhận Thiên Địa Chi Lực đang bao phủ xung quanh.
Canh kình trong tay Chung lão quỷ sáng lên, một luồng kim quang trực tiếp chiếu thẳng vào toàn bộ đại điện.
Quay đầu lại, Chung lão quỷ hỏi: “Thằng nhóc kia tên là gì nhỉ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!