CHƯƠNG 665
Một lúc lâu sau, Vũ Hoàng Yến mới xong việc.
Cửu Thiên không muốn hỏi nhiều, hai người lẳng lặng theo đường mòn đi ra ngoài.
Có lẽ trong thoáng chốc, Cửu Thiên từng nghĩ rằng thực ra Vũ Hoàng Yến cũng giống như hắn, chỉ là một người tu hành đi trên con đường của mình mà thôi.
Nhưng lúc này, Cửu Thiên mới phát hiện, hắn và Vũ Hoàng Yến vẫn có khác biệt một trời một vực.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến các võ giả và ma tu ghét nhau như nước với lửa.
Nếu kẻ chết là một người khác, dù Cửu Thiên không biết họ.
Thì Cửu Thiên cũng sẽ không để Vũ Hoàng Yến đi hủy hoại thi thể người khác. Dù sao, tôn trọng người chết cũng là đạo lý cơ bản.
Trong thạch thất, rõ ràng Vũ Hoàng Yến vẫn rất tôn trọng thi thể của Tạo Hóa Tôn Giả.
Nhưng sao khi ra ngoài, cô ta lại đối xử với Vũ Nhất Xướng như một con dã thú như không phải con người vậy.
Vũ Hoàng Yến cũng không giải thích.
Bởi vì đây là tố chất cơ bản của ma tu, không lãng phí bất cứ thứ gì hữu dụng hay đáng giá.
Trong thạch thất, cô ta không hủy hoại hài cốt của Tạo Hóa Tôn Giả.
Là vì, thứ nhất, lúc đó cô ta không hề cảm thấy hài cốt của Tạo Hóa Tôn Giả có gì đáng giá hay không tầm thường. Thứ hai, ở một nơi xa lạ với một bộ hài cốt xa lạ, ai biết có cơ quan ngầm, động chút là chết nào không.
Vì vậy, cô ta vẫn giữ sự tôn trọng cần có.
Nhưng Vũ Nhất Xướng?
Haha, trong mắt Vũ Nhất Xướng, quả thật thi thể của Vũ Nhất Xướng như xác hoang thú vậy.
Nếu là ma tu khác thì có khi đã mang đi luyện đan cũng nên.
Hai người tiếp tục đi trên đường mòn, không bao lâu sau, bọn họ đã trở lại vị trí hồ Hàn Băng vốn có.
Cảnh tượng trước mắt khiến Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến đều kinh sợ. Trong một cái hố thật lớn, một hồ nước hàn băng nhàn nhạt đang lưu động, giữa hố chính là cơ thể cực lớn của Quỳ Ngưu.
Thoạt nhìn, Quỳ Ngưu đã hoàn toàn bị băng bao bọc đông cứng. Từ trên xuống dưới đều là lớp băng dày.
Mắt nó trợn tròn, đôi mắt trâu cực lớn như muốn nói không cam lòng.
Lôi quang trên người cũng thay bằng hàn băng, Cửu Thiên có thể nhìn thấy được từng đường nét trên bộ lông của nó.
Vũ Hoàng Yến phấn khích nói: "Tốt quá, kế hoạch của Cửu Thiên không tệ lắm. Nó bị đóng băng hoàn toàn rồi.”
Cửu Thiên gật đầu: "Đúng vậy, nhưng đóng băng thì đóng băng chứ tiếp theo nên làm gì bây giờ?”
Cửu Thiên trầm ngâm nhìn thẳng vào đầu của Quỳ Ngưu.
Vũ Hoàng Yến nói: "Đương nhiên là giết nó. Cơ hội tốt như vậy, chắc chắn không thể lãng phí. Chúng ta xông lên, phá vỡ băng cứng, sau đó đâm mạnh vào đầu nó.”
Vũ Hoàng Yến hưng phấn hô to.
Cửu Thiên cau mày, nếu đơn giản như Vũ Hoàng Yến nói thì tốt rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!