CHƯƠNG 647
Cửu Thiên nhìn một lúc rồi nói: “Nghỉ ngơi trước đi. Thiết nghĩ ở đây, Quỳ Ngưu sẽ không giết vào. Chúng ta ở đây khôi phục ít sức lực trước, ít nhất canh kình phải khôi phục trước, sau đó hằng ra ngoài.”
Vũ Hoàng Yến nói: “Nghe thì thấy chủ ý không tệ, chắc sẽ không tệ hơn chủ ý dụ Quỳ Ngưu vào hồ hàn băng này nữa.”
Cửu Thiên cười ha hả nói: “Tôi cũng hết cách. Không dụ nó vào hồ hàn băng, chúng ta đều sẽ bị nó truy sát. Có thể cô không phát hiện, khi nó đuổi theo chúng ta, thuần túy là đuổi theo cho vui. Nếu nó thật sự muốn giết chúng ta, trực tiếp giết giống như Vũ Nhất Xướng, một lôi vực mang tính bao trùm thì chúng ta chạy đi đâu được.”
Vũ Hoàng Yến nghe thấy lời của Cửu Thiên, rơi vào trầm tư.
Sau đó, Vũ Hoàng Yến nói: “Cậu nói không sai, con Quỳ Ngưu đó đang đùa giỡn chúng ta. Khó thể tưởng tượng, tôi suýt nữa bị một con hoang thú chơi chết”
Cửu Thiên nói: “Nói chính xác, là một con hoang thủ mạnh tới đáng sợ. Cô Vũ, có thể nói cho tôi biết, khi cô chặn một kích sấm sét của Quỳ Ngưu đã dùng chiêu thức gì không?”
Vũ Hoàng Yến từ từ nói: “Cậu rất tò mò?”
Cửu Thiên gật đầu: “Không sai, tôi quả thật rất tò mò.”
Vũ Hoàng Yến nói: “Cũng không có gì. Cậu còn nhớ con rối ma hồn tôi gọi tới khi tôi đánh với cậu vào lần trước không?”
Cửu Thiên lập tức ngộ ra: “Ồ! Thì ra là vậy. Vậy bây giờ những con rối này đâu?”
Vũ Hoàng Yến nói: “Rất tiếc, chết hết sạch rồi. Tôi cũng đánh giá sai thực lực của Quỳ Ngưu.”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười: “Cô Vũ, cô mang những con rối ma hồn này vào, sẽ không giống như tôi, thật sự chuẩn bị giết chết con Quỳ Ngưu này chứ?”
Vũ Hoàng Yến gật đầu lại lắc đầu nói: “Nhiệm vụ của tôi dễ dàng hơn cậu một chút. Tôi chỉ cần lấy một chút máu của Quỳ Ngưu là được”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Nhiệm vụ?”
Vũ Hoàng Yến cười nói: “Không sai là nhiệm vụ. Tôi tới tham gia khảo hạch tuần tra sứ cấp trung này là vì tôi có thông tin, cái tôi phải đối phó là một con hoàng thú vô
cùng mạnh. Đương nhiên, con xuất hiện là Quỳ Ngưu vẫn khiến tôi có hơi sợ. Chỉ có thể trách tôi quá xui. Với thực lực của tôi, căn bản không thể đánh lại Quỳ Ngưu, nhưng lấy ít máu của nó, tôi vẫn có cơ hội.”
Cửu Thiên nói: “Thì ra là vậy. Tôi còn tưởng cô ngốc như tôi. Nhiệm vụ, nhiệm vụ của môn phái ma tu các cô, có thể hiểu được.”
Vũ Hoàng Yến nói: “Thật ra tôi vốn cho rằng cậu Cửu Thiên cậu cũng là vì một nhiệm vụ mà vào.”
Cửu Thiên nghe ra hàm ý của Vũ Hoàng Yến, nói: “Vậy bây giờ thì sao?”
Vũ Hoàng Yến nói: “Bây giờ tôi có thể chắc chắn, cậu không phải người cùng đường với chúng tôi. Hoặc là cậu lòng dạ độc ác tàn nhẫn hơn tất cả ma tu mà tôi biết.”
“Sao lại thấy vậy?”
Cửu Thiên có hứng thú.
Vũ Hoàng Yến chớp mắt nói: “Bởi vì cho dù để hoàn thành nhiệm vụ, cậu cũng không cần thiết dẫn gia tộc của cậu tới thành phố Đông Hoa. Nếu thân phận của cậu một khi lộ ra. Vậy thì gia tộc của cậu sẽ ngay lập tức bị giết toàn bộ. Tôi không cảm thấy cậu là người điên rồ như thế.”