CHƯƠNG 581
“Tôi nói, trong thành Đông Hoa đã xảy ra chuyện băng nhóm ẩu đả giết người.”
Cửu Thiên nói rành rọt từng chữ, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt lão Trương.
Sắc mặt lão Trương lập tức trầm đi, ngón tay bắt đầu gõ nhịp lên mặt bàn. Một lúc sau, lão Trương lớn tiếng gọi: “Người đâu!”
Lập tức, một võ giả xông vào, quỳ một gối xuống đất.
Lão Trương cao giọng nói: “Nói, hôm nay trong thành đã xảy ra chuyện gì.”
Thân thể võ giả bỗng chấn động, lập tức nói: “Hôm nay phủ ông Mặc mừng thêm con, tiểu tử Vũ gia Thành Nam luyện ra canh kình...
Lão Trương vỗ bàn, mắng to: “Ta không hỏi những chuyện này.”
Võ giả lập tức toàn thân run rẩy.
Nuốt nước miếng, lại nói: “Phố lớn cửa thành hôm nay xảy ra ẩu đả.”
“Ai với ai, chết bao nhiêu người?”
Lão Trương cao giọng hỏi.
Võ giả chần chờ giây lát, nói: “Vẫn chưa biết.
Lão Trương đứng bật dậy, nói to: “Đám khốn các người. Sớm muộn cũng có một ngày hại chết ta. Mau đi điều tra, tra không ra nguyên nhân thì đừng đến gặp ta.”
Võ giả vội đáp lời rời đi.
Cửu Thiên luôn ở bên nhìn, không lên tiếng.
Đợi tới khi lão Trương nói xong, hắn mới nói: “Lão Trương, tôi biết tình hình nhiều đôi chút. Ông có muốn nghe không?”
Lão Trương chậm rãi ngồi xuống, nói: “Cửu Thiên công tử mời nói.”
Cửu Thiên nói: “Xảy ra chuyện là người của Cửu gia tôi. Họ vừa đến thành Đông Hoa, liền bị dư nghiệt của Huyết Sát Môn đánh lén.”
Lão Trương nghe thấy ba chữ Huyết Sát Môn, sắc mặt liền bắt đầu có chút không tự nhiên.
Cửu Thiên nhìn thấy sắc mặt ông ta, lập tức hiểu rõ, ông ta nhất định biết gì đó.
Ánh mắt như đao, trên người Cửu Thiên bất giác thêm tia canh khí, nói: “Lão Trương có biết chuyện gì.
Lão Trương thở dài một hơi, nói: “Ta biết ngay nhất định sẽ xảy ra chuyện. Không giấu gì cậu, Cửu công tử. Từ sau khi cậu giết chết Quan Hán, đám dư nghiệt của Huyết Sát Môn bèn tập hợp lại với nhau. Cả cao thủ Huyết Sát Môn ở khắp nơi cũng lục tục đến thành Đông Hoa. Ta trước đây có lòng muốn một lưới tóm gọn chúng, tránh cho chúng lại sinh chuyện. Nhưng ai nghĩ tới, chúng đều nấp vào Vũ gia, ta cũng hết cách.
Cửu Thiên cau mày: “Vũ gia?”