CHƯƠNG 519
Bên dưới thiệp mời là một con dấu nho nhỏ, bên trong là một chữ Ngọc theo lối cổ, chữ mạnh mẽ có lực, rất có khí thế.
“Nhà họ Ngọc, nhà họ Ngọc của Ngọc Châu Mục.
Cửu Thiên nhận lấy thiệp mời, đúng như lời Liễu Sam nói, những thiệp mời khác hẳn đều có thể không xem. Nhưng thiệp mời này, hắn nhất định phải xem, không chỉ phải xem, còn phải đi.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Cô Liễu Sam, xin giúp ta đáp lại một câu, Cửu Thiên nhất định đến đúng giờ.”
Liễu Sam gật đầu rời đi, lúc gần đi còn nhìn ánh mắt khác thường liếc qua Hàn Liên.
Hàn Liên nào có quan tâm người khác nhìn mình thế nào, bản thân đang tự mình vui vẻ đào.
Cũng không biết hắn ta lấy đâu ra mấy cái bình, tự mình đựng đầy nước suối Sinh Cơ vào trong mấy cái bình, Hàn Liên mới cười dừng lại.
Quay đầu, Hàn Liên nhìn về phía Cửu Thiên nói: “Sư đệ Cửu Thiên, đệ thật sự là phải đi sao. Huynh cho đệ biết, loại yến hội này nhàm chám nhất. Một đám con gái ăn mặt xinh đẹp câu dẫu đệ, một đám đàn ông không khác gì thú hoang động dục, liều mạng khoe khoang sở trường của mình. Thế hệ trên thì khoác lác, thế hệ dưới thì vờ giỏi giang. Vô cùng nhàm chán, nếu như độ ăn cũng không ngon, vì thì hoàn toàn xong rồi.”
Cửu Thiên cười nói: “Không đến nỗi khoa trương như vậy. Đi vẫn là phải đi. Sư huynh Hàn Liên, đệ nói thật với huynh vậy. Khảo hạch Tuần Tra Sứ cấp trung, khó đến đáng sợ. Đệ không chút nào nắm chắc sẽ qua được. Cho nên lần này đến yến hội phủ Châu Mục có lẽ là một cơ hội, nếu Ngọc Châu Mục có thể giúp đệ vậy thì Huyết Sát Môn cũng dám không đụng đến nhà họ Cửu bọn đệ rồi.”
Sư huynh Hàn Liên gật đầu nói: “Cũng đúng. Vậy huynh cũng đi. Huynh đi gọi Tiểu Hắc lại đây, để nó theo chúng ta cùng đi theo ăn chực đồ ngon. Nước Suối Sinh Cơ ở đây, nó cũng có thể rất thích. Ta nghe nói loại thiên tài địa bảo này, đối với hoang thú mà nói là vật đại bổ, Tiểu Hắc cũng thật có phúc!”
Cửu Thiên cười gật đầu.
Sư huynh Hàn Liên lại chợt nghĩ đến cái gì đó, dừng bước lại nói: “Sư đệ Cửu Thiên, yến hội vào lúc nào?”
Cửu Thiên nói: “Đêm mai, trên thiệp mời nói là sinh thần sáu mươi của Ngọc Châu Mục.
Hàn Liên bĩu môi nói: “Vậy sao. Mấy người làm quan này, chính là thích bày tiệc nhận quà, có lẽ là giống như cha huynh, một cái sinh thần sáu mươi cũng phải mừng bảy tám lần. Năm sau lại tiếp tục mừng, mãi cho đến khi tnhận đủ mới thôi.”
Cửu Thiên khẽ cười gật đầu. Loại chuyện này, hắn cũng đã nghe nói. Người ra vẻ có tiền, đều có đức hạnh này, tìm lý do tổ chức yến tiệc.
Hàn Liên tiếp tục nói: “Vậy ngày mai đệ theo huynh đi mua chút quần áo với quà. Nếu như muốn tham gia yến hội, sư huynh đệ chúng ta, cũng không thể để mất thân phận đúng không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!