CHƯƠNG 239
Cửu Thiên còn chưa kịp nói cái gì, Sở Trực vỗ vai hắn, nhẹ nhàng cười, đi theo sư huynh Sở Trực rời đi.
“Các vị sư huynh? Các huynh đây là vì cái gì đây?”
Cửu Thiên lên tiếng hỏi.
Sở Trực từ trong phòng thò nửa người ra, liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Vì sao? Bởi vì đệ là sư đệ của chúng ta!”
Nhẹam nhàng cười một cái, Sở Trực khép cửa phòng lại.
Đại sư huynh Vô Song, nhị sư huynh Sở Chính cũng lục tục đóng chặt cửa phòng, cả viện cũng chỉ còn lại một mình Cửu Thiên.
Đằng sau nhà gỗ, Hàn Liên chật vật đi ra, tay cầm một cái đùi dê, cả mặt đen kịt.
Y phục trên người bị đốt chỉ thừa nửa phần, Hàn Liên dập tắt tóc đang cháy của mình, ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên sư đệ, nhóm đại sư huynh đâu rồi, đều về phòng rồi hả?”
Cửu Thiên nói: “Đúng vậy. Bọn họ nhường lại cơ hội hấp thu sức mạnh bên trong cho chúng ta. Hàn Liên sư huynh, chúng ta cùng hấp thu sức mạnh bên trong đi."
Hàn Liên cười ha ha, cắn một miếng đùi dê, mơni hồ không rõ nói: “Huynh cũng không cần. Kim bài là của đệ, toàn bộ đều là của đệ. Sức mạnh thì sức mạnh có gì đâu, sư đệ đệ cũng đã cứumm huynh một cái mạng đấy. Chuyện hấp thu sức mạnh này, một người lấy hết khẳng định tốt hơn nhiều người chia ra nhiều. Cửu Thiên sư đệ, đệ lợi hại hơn một chút, sau này huynh ra ngoài đánh nhau lại thêm một chỗ dựa. Ha ha, đùi dê thật không tệ, trở về từ từ ăn.”
Hàn Liên nói xong thì nhanh như chớp quay về phòng mình.
Cửu Thiên đứng tại chỗ, trên mặt là nụ cười bình thản.
Mấy vị sư huynh này của hắn, cho dù có nhiều tật xấu thế nào, cho dù có gây chuyện thế nào, cho dù bị người bên ngoài nhìn thế nào. Trong mắt Cửu Thiên, bọn họ chính là sư huynh tốt nhất thiên hạ.
Chậm rãi, Cửu Thiên ngồi xuống trước kim bài, đặt tay lên kim bài.
Hắn có thể cảm nhận được một sức mạnh tinh thuần trải rộng cả kim bài, vô số sức mạnh có thể hấp thu ngưng tụ thành một luồng khí, bám vào trên kim bài.
Cửu Thiên thả canh khí của mình ra, nháy mắt, tất cả sức mạnh đều giống như tìm được lối ra, vọt về phía Cửu Thiên.
Rất nhanh, những sức mạnh này được thân thể hắn luyện hóa, rót vào viên cửu thải châu trong đan điền của hắn.
Viên châu bắt đầu một vòng tăng trưởng mới, giống như trái tim đập lên, truyền đến tiếng vang trầm thấp trong cơ thể hắn.
Đan điền của Cửu Thiên bây giờ đã là một hồ nước nho nhỏ, bên trong là ánh sáng bảy màu. Đây là sức mạnh của Thập Phương tiên sư, Cửu Thiên còn chưa hoàn toàn luyện hóa hết, dù sao cũng là tu vi cả đời của một vị tiên khí sư, Cửu Thiên chỉ đến một cảnh giới nào đó, mới có thể luyện hóa một phần. Cho đến một ngày, hắn cũng bước vào Tiên Khí Sư cảnh, hoặc là Thiên Canh Cảnh ngang bằng với Tiên Khí Sư, mới có thể hoàn toàn hấp thu hết tất cả sức mạnh.
Có những sức mạnh này tồn tại trong đan điền của hắn, tốc độ tu hành của Cửu Thiên cũng nhanh hơn rất nhiều. Đan điền được nuôi dưỡng, viên châu bản thân Cửu Thiên cũng không biết là cái gì này cũng sẽ tăng mạnh thêm một bước.
Những sức mạnh này tạm thời không được hấp thu, nhưng sức mạnh trong kim bài có thể trực tiếp rót vào trong viên châu. So sánh thì sức mạnh trong kim bài ôn hòa hơn, hấp thu vào cũng không có nguy hiểm gì.
Không khó để đoán, sức mạnh trong này, tuyệt đối là do người có cảnh giới cao hơn Tiên Khíy Sư rót vào.
Càn Khôn cảnh, hay là Âm Dương cảnh, không biết được.
Có thể luyện hóa được sức mạnh đến trình độ như vậy, dễ dàng hấp thụ hơn Thiên Địa Chi Lực, thủ đoạn thật sự mạnh mẽ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!