CHƯƠNG 166
Cửu Thiên thoải mái nói: “Không thành vấn đề
Đứng dậy, Cửu Thiên đi vào bên trong, hai khôi lỗi thanh đồng vừa muốn ngăn cản. Cửu Thiên bèn lớn giọng nói: “Tuy ta đã thua, nhưng chẳng qua tụt một hạng mà thôi. Chỉ là từ hạng 32 trên võ bảng tụt xuống hạng 33 trên võ bảng, lẽ nào ta không thể đi vào?"
Hai khôi lỗi thanh đồng nghe vậy không làm được gì, đầu của bọn họ không hiểu rõ những chuyện lằng nhằng này.
Hình như tên nhóc này nói có lý, hai thủ vệ thanh đồng trực tiếp cho hắn đi vào.
Cửa lớn nặng nề được đẩy ra một khe, Cửu Thiên đi vào. Sau đó cửa lớn nặng nề đóng lại, mọi tiếng ồn ào ở đằng sau lập tức dừng lại.
Đây là một không gian rộng lớn, trên đỉnh đầu có vô số ngọn lửa màu vàng chiếu sáng.
Những ngọn lửa này giống như ma hỏa bay qua bay lại, lúc cao lúc thấp.
Cửu Thiên nheo mắt nhìn, chỉ thấy trong những ngọn lửa này, vậy mà có thứ gì đó giống như sách.
Đây là chuyện gì?
Tiếp tục đi vào bên trong, Cửu Thiên nhìn thấy bậc thang đá nối tới tầng hai, chỉ là những bậc thang đá này đều không phải bình thường, lập lòe đường văn phức tạp. Cửu Thiên có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ tỏa ra trên bậc thang đá.
“Cửu Thiên sư đệ, đệ qua đây xem cái này.”
Đột nhiên, một giọng nói từ bên cạnh cầu thang đá truyền tới, là Hàn Liên sư huynh đi vào trước đang gọi hắn.
Vểnh mông, Hàn Liên sư huynh dường như đã tìm được thứ gì đó, đang xem cẩn thận.
Cửu Thiên đi tới bên cạnh Hàn Liên sư huynh, vào lửa là một khoảng bia đá, bên trên viết rõ: “Tầng một, Kim Viêm Hỏa.
“Có ý gì?”
Cửu Thiên lên tiếng hỏi.
Hàn Liên sư huynh lắc đầu nói: “Không hiểu lắm, đoán chắc là nói về ngọn lửa nhảy nhót này.”
Đang nói, bỗng hai bên vang kên âm thanh.
Ngay su đó, một khôi lỗi cực lớn đi ra, cơ thể chế bằng đá cao hơn 10 trượng, tay cầm trường đao, mắt mang theo ánh sáng đỏ.
“Ngươi tu hành, mời chọn võ kỹ của mình. Mỗi người có thể ở tầng này chọn một loại võ kỹ.”
Hàn Liên cười nói: “Người giải thích đến rồi, được rồi, tuy là một khôi lỗi. Này, giỏi lắm, võ ký ông nói là những võ kỹ trong Kim Việm Hỏa này sao?"
Khôi lỗi lạnh lùng gật đầu: “Không sai. Các người có thời gian 1 canh giờ. Vượt qua một canh giờ sẽ bị đuổi khỏi tháp tu hành. Võ kỹ tầng một cao nhất là nhân cấp trung giai, nếu muốn võ kỹ cao thâm hơn, có thể đi tới tầng hai của thấp tu hành.
Hàn Liên nhíu mày: “Mới nhân cấp trung giai à, quá thấp. Đi đi, Cửu Thiên sư đệ, theo sư huynh lên tầng hai. Giới lắm tên kia, một canh giờ mà ông nói là chỉ ở mỗi tầng này sẽ có một canh giờ hay là một canh giờ trong cả tháp?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!