CHƯƠNG 163
Giọng nói đanh thép, hùng hồn có lực.
Cửu Thiên phóng ra canh khí của mình, canh khí cuồn cuộn giống như ngọn lửa nhảy múa. Lực lượng thiên địa ở xung quanh đều hơi trở nên vặn vẹo. Thực lực Nội Canh thất trọng, phóng ra khí thế chỉ có Ngoại Canh Cảnh mới có.
Hai khôi lỗi thanh đồng đứng ở trước Bạch tháp hơi cảm nhận được cái gì đó, mờ mịt nhìn xung quanh.
Triệu Thể cảm nhận được khí thế mang tính áp bức đó của Cửu Thiên, vẻ mặt hơi thay đổi.
“Tới đây đánh!”
Bụp một tiếng, trọng kiếm của Cửu Thiên cắm vào mặt đất, canh khí mạnh mẽ khiến chỗ đất bị trọng kiếm cắm vào nổ tung, hình như một cái hố tròn.
Triệu Thế còn chưa lên tiếng, Triệu Mẫn ở bên cạnh ngược lại hét lên.
“Anh, đánh anh ta một trận. Người của Nhất Nguyên viện đều là rác rưởi, anh ta không phải là đối thủ của anh, đánh anh ta.
Tiếng hét của Triệu Mẫn khiến lông mày của Triệu Thế nhíu chặt.
Rác rưởi ư?
Tên nhóc tên Hàn Liên vừa rồi suýt nữa lấy mạng của hắn ta.
Triệu Thế không biết nên nói gì mới tốt, nhưng sự kiêu ngạo của hắn ta vẫn khiến hắn ta trực tiếp đứng ra.
Quyền chưởng va chạm, trên người Triệu Thế lần nữa bốc lên canh kình. Canh y màu trắng bao trùm cơ thể, Triệu Thế cũng tỏa ra khí thế của mình.
Khí thế của hai người va chạm ở trên không, cơ thể của Triệu Thế bỗng lảo đảo một trận.
Chuyện này không thể nào! Đối phương vậy mà đè hắn ta ở mặt khí thế.
Ngay sau đó, khí thế của Triệu Thế trực tiếp bị phá hủy, khí thế của Cửu Thiên giống như một cơn gió lốc quét tới.
Cửu Thiên ở trong sự cơn giận sẽ không giống như mọi khi, biết lưu thủ gì cả. Đi lên thì trực tiếp chuyển hóa canh khí của mình thành canh kình gấp 20 lần.
Tuy ngoài mặt nhìn không ra khác biệt gì, nhưng trên thực tế Cửu Thiên đã dẫn động tất cả lực lượng thiên địa có thể dẫn động ở xung quanh hình thành khí thế.
Tuy Triệu Thế là võ giả Ngoại Canh, nhưng cũng không thể thắng được Cửu Thiên ở mặt khí thế.
Khí thế mạnh mẽ đè ở trên người Triệu Thế. Đối với võ giả mà nói, khí thế chính là võ kỹ giáng đòn phủ đầu. Một khi khí thế bị đè, hoặc bị ép ra tay, hoặc thực lực bị áp chế.
Triệu Thế vẫn là lần đầu tiên bị người có cảnh giới thấp hơn mình dùng khí thế áp chế.
Gầm một tiếng, trong mắt Triệu Thế cũng mang theo tơ máu, một quyền giết tới.
Một quyền này đã mang theo vân sóng canh kình, lực lượng khuếch tán ra giống như làn sóng đánh tới.
Quyền chưa tới, lực lượng đã đánh tới người của Cửu Thiên.
Cửu Thiên xoay tay chém một kiếm, đối phó với võ giả có lực lượng thuần như này, chiêu thức, kiếm pháp gì đó đều là đồ bỏ. Cái phải làm duy nhất chính là dùng lực lượng mạnh hơn, cách thức dã man hơn đánh trở lại.
Toàn Long Kiếm!
Không hề khách sáo, Cửu Thiên trực tiếp dùng kiếm chiêu mạnh nhất của mình.
Canh kình gấp 20 lần với hình xoắn ốc xoay quanh trên trọng kiếm, bỗng nhiên giết ra.
Chưởng quyền va chạm, chân của Cửu Thiên giẫm lên mặt đất khiến nó xuất hiện vết lõm rất sâu.
Triệu Thế chỉ nhìn canh kình của mình từng tấc từng tấc bị chém ra, nắm đấm bị lực lượng điên cuồng phá da, đau đớn không ngừng truyền tới.
Lúc này, Triệu Thế cũng bùng nổ, tiếng hổ gầm vang lên, cơ bắp của Triệu Thế lập tức phình lên một vòng.
Thần Hổ Kình
Cửu Thiên cảm nhận được lực lượng truyền tới từ trên thân kiếm, cũng quát một tiếng, cơ thể bỗng nhiên tỏa ra ngọn lửa thật sự, Liệt Hỏa Kim Thần!
Âm!
Mặt đất dưới chân hai người vỡ vụn, trên người Cửu Thiên thấp thoáng có lân giáp sáng lên, nhưng cũng chỉ sáng nhiều đó.
Sau đó, Triệu Thế bị một kiếm chém ra, cả cánh tay lập tức bị lực lượng mạnh mẽ trên thân kiếm đánh cho trật khớp.
Lùi liên tiếp mấy bước, trên mặt Triệu Thế đã mang theo sự sững sờ.
Lực lượng đáng sợ quá, đối phương thật sự chỉ là võ giả Nội Canh Cảnh sao? Triệu Thế rất nghi ngờ Cửu Thiên có phải là người của Nhất Nguyên viện không, lực lượng đáng sợ như này cộng thêm ngọn lửa hùng hực trên người Cửu Thiên, hắn thật sự không phải là học viên của Hoành Sơn viện sao?
།
Xoay tay, Triệu Thế vặn mạnh cánh tay của mình, chỗ bị trật khớp lập tức trở lại như cũ, chỉ là nắm đấm bị ngọn lửa đốt đen một mảng, không thể khôi phục ngay được.
Cửu Thiên cất bước đi tới, lại chém ra một kiếm.
Liệt Diêm Kiếm
Trọng kiếm rút ra, trực tiếp mang theo ngọn lửa.
Triệu Thế lập tức dịch chuyển một phạm vi nhỏ, tránh trọng kiếm của Cửu Thiên, cùng lúc đánh ra một quyền. Cả cánh tay đều biến thành màu đen, lực lượng của một quyền này của Triệu Thế tuyệt đối không tầm thường.
Nhưng Cửu Thiên căn bản không có ý tránh né, để mặc một quyền của Triệu Thế đánh vào người hắn.
Bụp một tiếng, cơ thể của Cửu Thiên hơi lung lay, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
Túm lấy cánh tay của Triệu Thế, hàn quang trong mắt Cửu Thiên khiến con người của Triệu Thế lập tức co rút.
Sau đó, lực lượng đáng sợ từ trên người Cửu Thiên truyền ra, trực tiếp xuyên qua cánh tay của hắn xộc lên đại não.
Lực lượng thần hồn, tinh thần công kích!
Cửu Thiên sử dụng lực lượng thần hồn của Nhất Nguyên Đạo Quyết, Triệu Thế không đề phòng trực tiếp trúng chiêu, ngây ra tại chỗ. Canh kình trong cơ thể hắn ta căn bản không chặn được lực lượng thần hồn đáng sợ. Mà một khi lực lượng thần hồn xông vào đại não, Triệu Thế mất đi năng lực phòng ngự.