CHƯƠNG 1387
Mặt trời rực rỡ, gió nhẹ thổi khẽ, thời tiết dễ chịu.
Ở sân đấu võ Bát Phương, hôm nay lại đông nghìn nghịt.
So với cuộc thi tuyển chọn, người hôm nay chỉ nhiều chứ không ít, điều khoa trương hơn là hôm nay ngay cả các luyện khí sĩ của Đan tháp cũng tới xem trận chiến.
Cảnh tượng lớn như này, vào lúc cuộc thi đấu tuyển chọn diễn ra, chưa từng xuất hiện.
Các luyện khí sĩ tới, có nghĩa trận chiến ngày hôm nay thật sự không chỉ là vinh quang của võ giả Võ Đỉnh. Còn đại biểu cho vinh quang của cả nước Võ Đỉnh.
Đầu đường cuối ngõ, đều là những tiếng hò hét.
“Cửu Thiên tất thắng!”
Bất luận nam nữ già trẻ, bất luận là người của châu nào, chỉ cần là nhân sĩ của nước Võ Đỉnh cũng gọi tên của Cửu Thiên.
Thời gian mấy tháng ngắn ngủi, Cửu Thiên từ một một kẻ vô danh tiểu tốt, trở thành vinh quang của Võ Đỉnh.
Sự thay đổi cực lớn trong này, người của cả đô thành đều thấy ở trong mắt, nhớ ở trong tim.
Nếu hôm nay Cửu Thiên thắng, hắn nhất định sẽ lưu danh vạn cổ!
Trong sân đấu võ Bát Phương, hôm nay nghiêm chỉnh lạ thường.
Hồi cuộc thi đấu tuyển bá diễn ra, đám cư dân đô thành này hận không thể chen chết mình. Khán giả lúc đó có thể nói là ngay cả con ruồi bay vào cũng sẽ chết tại chỗ.
Nhưng hôm nay, cư dân trong sân đấu võ lại rất có trật tự, không đùn không đẩy, đứng thẳng.
Rất rõ ràng, không ai nguyện ý mất mặt ở trước mặt võ giả của nước khác.
Không cần có người chỉ huy, đám cư dân của đô thành này tự bắt đầu duy trì trật tự.
Bọn họ không muốn sau khi thánh nữ quay về, nói nước Võ Đỉnh không có ai tài giỏi.
Một đám người kéo cờ, giơ băng rôn, viết khẩu hiệu của bọn họ.
“Đông Hoa Cửu Thiên, số một thiên hạ. Đánh bại thánh nữ, Bắc Thần đón dâu!”
“Cửu Thiên vô địch!” ...
Không chỉ là cư dân bình thường, con cháu của mười đại gia tộc cũng theo đó mà đồng thanh hét tên của Cửu Thiên.
Người có tiếng hét to nhất trong đó là của Đạm Đài gia và Hàn gia.
Hàn gia không cần nói rồi, theo bọn họ thấy, Cửu Thiên chính là người mình, làm rạng uy danh cho người mình, còn cần lý do gì sao?
Đạm Đài gia thì khá kỳ lạ, nhưng khi nhìn thấy người cầm đầu hét là Đạm Đài Vân, tất cả đều nhìn thoáng hơn.
Quả nhiên, Đạm Đài Vân tiểu thư và Cửu Thiên công tử là một đôi.
Ủng hộ công khai người trong lòng mình như này, hơn nữa còn dẫn con cháu của gia tộc cùng hô vang.
Chỉ nói phách lực này thôi, cô gái bình thường không làm được.
Lại nghe câu hét của đám người của Đạm Đài này. Vậy mà đều là “Chàng rể Cửu Thiên tất thắng!”
Làm cho Linh Bối ngồi ở vị trí Hàn gia lắc đầu cười mỉa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!