CHƯƠNG 1360
Cửu Thiên ngại quá nhiều thứ, sau khi so tài quay về, thấy đống lễ vật đầu hắn đau như sắp nứt. Không gian của nhẫn với đai lưng chứa vật dù cho có to đến mấy, cũng không chứa hết số lễ vật này. Cho nên, hắn dứt khoát bảo Hàn Liên và Linh Bối nhận lễ vật hộ mình. Sau đó sẽ để mấy người Hàn Liên sư huynh chọn tùy ý. Nếu có mấy thứ như thần dược thì để hắn cất đi là được, nếu thật sự có thần dược...
Nào có chuyện tốt như lấy không đồ thế này chứ, Hàn Liên sư huynh tự nhận sẽ chẳng nhường ai nên dẫn đại sư huynh đi rồi, Lâm Sơ cũng không nhịn được đến kiếm chác vài thứ, tuy cô ta cũng không quá quen với Cửu Thiên.
Ánh mắt Linh Bối tỏa sáng, cô ta lấy danh nghĩa chọn đồ giúp Cửu Thiên, rồi cố tình tìm thứ tốt bỏ vào túi riêng.
Mấy người bận việc khí thế ngất trời, vô cùng vui vẻ.
Ở sau núi, một cái bàn, một bàn cờ, một bầu rượu.
Cửu Thiên ngồi đối diện Ngô Tân, tập trung đánh cờ.
Tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài cứ như không lọt được vào nơi này, hai người tươi cười liên tục hạ cờ.
“Cửu Thiên, cảm giác thành top 1 thế nào? Về sau, con sẽ là hậu duệ quý tộc của nước Võ Đỉnh.
Cửu Thiên cười trả lời: “Nghe nói mỗi tháng có thể lãnh lương, cũng không tệ lắm. Cũng không biết, có tặng nhà hay không? Còn nữa, chú Hàn còn nợ con một căn nhà, ông ấy còn định tặng thêm mười mấy tiểu thiếp cho con.
Ngô Tân cười to: “Con đúng là có ý định ở lại đô thành. Đồ đệ à, con đường của con không thể dừng ở đây, con còn có rất nhiều chuyện cần phải làm đó”
Cửu Thiên nhướn mày nói: “Ví dụ như?”
Ngô Tân cười nói: “Ví dụ như, nhanh chóng gia tăng thực lực, để lên cảnh giới tiên khí sư càng sớm càng tốt, cũng chính là võ giả Thiên Canh cảnh. Hay ví dụ trong cuộc thi
đấu vạn phương chư quốc, con phải cố dành được thứ hạng cao, để cả thiên hạ biết đến tên tuổi của con. Sau đó tham gia vào thánh khư, đến hỗn độn, ngao du thiên hạ, học thêm nhiều kiến thức. Tranh thủ trước khi ta chết, con hãy để ta thấy con đột phá cực hạn, thay ta nhìn ngắm các thứ tốt đẹp trên thế giới này. Sau đó quay về kể cho ta nghe.
Cửu Thiên vội vàng xua tay nói: “Chịu thôi. Sư phụ yêu cầu con quá cao rồi. Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng chuyện đến cực hạn, không biết lúc con còn sống có thể làm được hay không nữa là đột phá cực hạn, sư phụ nghĩ con có thể làm được sao?”
Ngô Tân nói: “Có. Ta thấy con làm được. Ừ, mấy hôm nữa đến Đan Tháp đi. Hai cây thuốc con cho ta rất hữu dụng. Ta định luyện một lò thiên nhân đan. Tranh thủ một lần luyện ra cả ba viên luôn. Thầy trò chúng ta mỗi người một viên. Lần này luyện đan, ta muốn dốc hết sức, con ở cạnh giúp ta một tay, có lợi cho phương diện tu hành thuật luyện đan của con. Ta không muốn đệ tử của mình lại luyện đan thua người khác. Ngày sau có cơ hội, ta còn muốn con đến nước Đan Thánh thay ta!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!