CHƯƠNG 1311
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng chói chang, gió nhẹ hiu hiu.
Cửu Thiên và Linh Bối đang đi dạo trên phố, trên vai là Tiểu Hắc và sau người là Thập Tam. Ngân nga một khúc hát và dạo phố, thật là tự tại. Đối với Thiên Vĩnh Phúc mà nói, nửa tháng này là giai đoạn bứt tốc cuối cùng. Nhưng đối với Cửu Thiên, nửa tháng này chính là để nghỉ ngơi.
Hôm nay, ma tu đã được san phẳng, nghe nói Thái tử điện hạ tối hôm qua cũng đã bị bệ hạ gọi đến, nghiêm khắc khiển trách, cuối cùng bị nhốt lại.
Nơi giam giữ lần này không còn là núi Võ Đạo nữa, mà là Giáo Linh Điện, trực tiếp để Thái tử đến canh giữ bài vị tổ tông suốt ngày đêm, xem ra bệ hạ tức giận thật rồi, chơi thật rồi.
Cứ như vậy, càng không có ai đến gây rắc rối với Cửu Thiên.
Chí ít bản thân Cửu Thiên không nghĩ rằng còn có ai tới đối phó với mình.
Các con phố hẻm, nhộn nhịp rộn ràng.
Có Cửu Thiên ở bên cạnh, Linh Bối gần như nhìn thấy thứ gì đó thú vị thì sẽ mua nó, kéo Cửu Thiên đi khắp tứ phía.
Cửu Thiên cũng rất vui vẻ, hiếm khi có thể ở một mình với Linh Bối, đương nhiên là chuyện tuyệt vời.
Còn về chuyện tiêu tiền, haha, đó không phải là vấn đề.
Từ lúc bắt đầu tuyển chọn đến nay, người tặng quà cho hắn nhiều vô số kể.
Chỉ riêng những lễ phẩm kia đã đủ để khiến cho Cửu Thiên từ nay không cần lo lắng về tiền bạc nữa. Hơn nữa, Linh Bối cũng không phải là người tiêu tiền phung phí.
Sở thích lớn nhất của cô ta chính là mua một số đồ vặt, hơn nữa khi mua còn phải mặc cả giá, cô ta mặc cả rất lợi hại, khiến ông chủ quỷ khóc sói gào, khiến Cửu Thiên mở
rộng tầm mắt, đây cũng là một loại thích thú.
"Cửu Thiên, công pháp Vạn Tượng Vô Hình này của anh thật sự không tồi. Nhiều người như vậy mà không có một ai có thể nhận ra anh chính là kiếm khách của Đông Hoa – Cửu Thiên công tử”
Linh Bối kéo cánh tay của Cửu Thiên và cười nói.
Cửu Thiên thoải mái cười nói: "Muốn học không? Anh có thể dạy cho em.”
Linh Bối nói: "Đương nhiên muốn học, trở về anh dạy cho em nhé”
Cửu Thiên cười gật đầu.
Đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên, Thập Tam tiến lên, nhẹ giọng nói: "Chủ nhân!"
Sắc mặt khẽ thay đổi, Cửu Thiên nhìn ánh mắt khác thường của Thập Tam và hiểu rằng ba người họ có lẽ đã bị người khác nhắm vào rồi.
Cửu Thiên nhẹ giọng nói: "Là ai, ở nơi nào?"
Thập Tam lùi lại mấy bước, hơi xoay người sang trái, giả vờ vô ý nhìn một cái.
Cửu Thiên lập tức hiểu ra, kéo Linh Bối tiếp tục đi về phía trước, vô cùng tự nhiên mà đi đến trước một gian hàng, hỏi vài câu.
Lúc này, hắn lại lén nhìn về phía sau, quả nhiên, phía sau bọn họ có mấy bóng người khả nghi, ánh mắt không ngừng đảo về phía bọn họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!