CHƯƠNG 1214
Cửu Thiên đưa tay xoa đầu của Lữ Âm, Lữ Âm vậy mà không có hất tay của Cửu Thiên ra.
Một màn này, đám người Thiên Vĩnh Phúc thấy mà mắt phát ra ánh sáng khác thường, người khác không biết tính khí của Lữ Âm, con cháu của mười đại gia tộc bọn họ đều biết rất rõ.
Đường đường là tiểu ma nữ của Lữ gia, nào có dễ đối phó. Đừng nói xoa đầu của cô ta như vậy, bao nhiêu con cháu của mười đại gia tộc vì ở trước mặt Lữ Âm nói sai một câu tự dưng tu vi tụt giảm, hôn mê không tỉnh.
Lật ghi chép của các đại gia tộc, mấy năm nay người chết trong tay Lữ Âm không biết có bao nhiêu rồi. Mà bây giờ, Lữ Âm giống như một đứa trẻ ngây thơ, bị người khác xoa đầu, còn nở nụ cười rạng rỡ, còn không có ý đánh trả.
Thế giới này rốt cuộc bị làm sao vậy?
Truyền âm của Lữ Âm vang lên bên tai Cửu Thiên, nói: “Anh Cửu Thiên, công pháp anh sử dụng vừa rồi lợi hại quá! Trong đó có phải có võ kỹ Vạn Tượng Vô Hình của Vạn Tượng Võ Tôn không, có thể dạy cho tôi không?”
Cửu Thiên cúi đầu liếc nhìn Lữ Âm cười rạng rỡ, thì ra là có việc xin hắn nên hôm nay cô ta mới ngoan như vậy.
Cửu Thiên nhéo gương mặt nhỏ của Lữ Âm, ngay lập tức khiến đám người Thạch Thần sửng sốt lùi lại mấy bước, theo bọn họ thấy tiếp theo Lữ Âm sẽ nổi điên.
Nhưng Lữ Âm vẫn không có phản ứng, trong mắt mang theo ánh sáng hy vọng nhìn Cửu Thiên.
Đôi mắt tràn ngập sự cầu xin đó và dáng vẻ giả vờ đáng yêu của cô ta thật sự là sự ngây thơ của một đứa trẻ, khiến người khác khó lòng từ chối!
Tuy trong lòng Cửu Thiên biết rõ Lữ Âm là một tiểu quỷ như nào, nhưng cũng vẫn không khỏi khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Lữ Âm.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, truyền âm trả lời: “Rất xin lỗi. Tôi thật sự không biết nên dạy như nào.
Nói xong, Cửu Thiên cất bước đi ra ngoài, hắn muốn đi lên xem tỉ võ, ở đây xem qua Thủy Màn Thiên Hoa, hắn cứ cảm thấy không ổn.
Mọi người nhìn Cửu Thiên rời đi. Đàm Đài Vân gọi Lữ Âm: “Em Lữ, em cứ để anh ta bắt nạt em vậy à?”
Lữ Âm cười ngây thơ rạng rỡ, nói: “Anh Cửu Thiên không có bắt nạt tôi!”
Đàm Đài Vân sửng sốt tới mức miệng cũng sắp rớt xuống đất.
Mấy người Thạch Thần, Thủy Thừa Vinh còn liên tục lắc đầu.
Cửu Thiên này tại sao cứ có thể làm được chuyện bọn họ không ngờ tới chứ?
Ra khỏi phòng, Cửu Thiên lại chui ra từ chỗ khán giả.
Lần này có người nhìn thấy hắn, vẻ mặt kinh ngạc, đang định kêu lên, Cửu Thiên nhẹ nhàng hất tay ném một túi kim tệ nhỏ qua, lập tức người này im miệng lại.