CHƯƠNG 1211
Thần sắc của lão Lưu và Hiên Viên lão quỷ đều rất khó coi, nhưng thần sắc của Đông mập và Ngô Tân ở bên cạnh lại rất tự nhiên. Lão Lưu khẽ nói: “Coi như ngươi.... khoan đã!”
Còn chưa nói hết câu, chỉ thấy một tay Cửu Thiên lấy trọng kiếm Vô Phong của mình ra.
Trên kiếm lửa bốc lên, lại mang theo ánh sáng hai màu lửa - sét, hai loại lực lượng như xoắn ốc xoắn lại với nhau, không tách khỏi nhau.
Cửu Thiên vung một kiếm về phía trời.
“Lôi Hỏa Song Long Kiếm!”
Ngay lập tức, vô số rồng lôi hỏa lao lên trời, vậy mà đánh tan bóng đen trên trời!
Cửu Thiên xoay tay cắm một kiếm xuống mặt đất, một tay ấn nhẹ.
“Vạn Tượng Vô Hình, canh bạo!”
Ngay lập tức, tất cả rồng lôi hỏa lao ra xung quanh bỗng nổ tung, một phiến mây lửa xuất hiện ở trên đỉnh đầu Cửu Thiên.
“Nghe thấy không, Vạn Tượng Vô Hình! Đây là cách chuyển biến canh võ của Vạn Tượng Vô Hình! Đây mới là tinh túy! Tên nhóc này, ai dám cướp, tôi thật sự sẽ liều mạng với kẻ đó!”
Mắt lão Lưu cũng trợn lên, nhìn một chiêu canh bạo này của Cửu Thiên mà trái tim cũng co rút mạnh.
Dùng vô hình hóa hữu hình, dùng hữu hình xé tan vô hình, canh kình tự do chuyển biến, chiêu thức tự nhiên thành. Loại người này không tu được Vạn Tượng Vô Hình thì lần này thấy ma rồi!
Dương bà tử lập tức không chịu, vỗ bàn đứng dậy.
Lão Lưu không chịu yếu thế, trợn trừng trừng Dương bà tử.
Vào lúc này, Hiên Viên lão quỷ lớn giọng nói: “Cãi cái gì, còn chưa kết thúc đâu!”
Hai người sững người, bọn họ cũng từ trong giọng điệu của Hiên Viên lão quỷ nghe thấy sự kích động.
Vội vàng nhìn trên sân, chỉ thấy lúc này Cửu Thiên đi từng bước về phía Võ Quân.
Trên bầu trời, số lượng bóng đen lại bị nổ ít đi một cái.
Nhưng những bóng đen còn lại vẫn giết về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên không thèm nhìn, vung tay chém một kiếm.
Cũng không thấy ánh sáng kiếm khí gì, mấy bóng đen trực tiếp chia thành vô số khí đen rất nhỏ.
Bóng đen còn lại có lòng công kích Cửu Thiên nhưng căn bản không thể đột phá canh khí của Cửu Thiên! “Nhìn thấy chưa, Tu Chân Kiếm Quyết, không cần canh kình, vung tay tung một kiếm thì chấn động không gian.
Giọng nói kích động của Hiên Viên lão quỷ cũng có hơi run rẩy.
Lão Lưu và Dương bà tử nhìn nhau, hai người từ từ ngồi xuống.
“Xem ra, chúng ta buộc phải đánh một trận rồi”
“Được. Rất cần thiết!”
Hiên Viên lão quỷ quay đầu liếc nhìn bọn họ, nói: “Tiếp bất cứ lúc nào!”
Dứt lời, ba người vậy mà cùng lúc biến mất, trong nháy mắt không biết đã đi đâu.
Đông mập cười nói: “Lão Ngô, ông đoán xem ba người bọn họ ai sẽ thắng?”
Ngô Tân dửng dưng nói: “Bọn họ ai thắng cũng vô dụng. Cửu Thiên là đồ đệ của tôi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!