CHƯƠNG 1207
Tiếng vỗ tay như sấm, tiếng hét vang cả bầu trời.
Trong Bát Phương Võ Đấu, những tiếng la hét không ngừng vang lên bên tai.
Âm thanh xuyên qua bức tường, rơi vào tai của tất cả võ giả trong phòng.
Im lặng không tiếng động, ba mươi hai người rõ ràng rất yên lặng, ai cũng đang điều chỉnh hơi thở và trạng thái của mình.
Ngay cả Phong Tuấn Kiệt cũng không có dấu hiệu say sỉn, rõ ràng rất xem trọng trận đấu ngày hôm nay.
Tiếng bước chân vang lên, mọi người đều hơi hướng về phía trước.
Thống lĩnh kim giáp đi vào trong phòng, trong tay cầm một danh sách, lớn giọng nói: “Ba mươi hai chọn mười sáu, thứ tự thi đấu như sau!”
Phong Tuấn Kiệt lập tức nói lớn: “Trận thi đấu ngày hôm nay không cần rút thăm à?”
Thống lĩnh kim giáp nói: “Danh sách thi đấu ngày hôm nay do thái tử điện tế trời rút thăm. Nếu như có nghi vấn gì có thể tự rút khỏi cuộc tuyển chọn!”
Phong Tuấn Kiệt cười haha.
Trên mặt Cửu Thiên cũng tràn đầy ý cười, bốn chữ tế trời rút thăm này tương đương với việc có hành động mờ ám.
Hắn ta cũng không thèm nói gì nữa, dù sao hắn ta cũng đoán được sẽ có chuyện này xảy ra.
“Trận đầu tiên, Cửu Thiên và Võ Quân!”
Thống lĩnh kim giáp tiếp tục đọc lớn.
Nghe thấy tên của hai người này, biểu cảm của tất cả mọi người đều trở nên cứng đờ.
Nụ cười trên mặt Cửu Thiên càng rõ hơn, thái tử điện hạ không thèm giấu diếm nữa, chưa gì đã muốn dồn hắn vào con đường chết, trực tiếp xếp hắn ở phía trước.
Hầu như tất cả võ giả trong phòng đều nhìn về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên bình tĩnh đi ra ngoài, bước chân vô cùng vững vàng.
Ngay sau đó, Võ Quân cũng đi ra, rất nhanh đã đuổi kịp bước chân của Cửu Thiên.
“Này, tên Cửu Thiên kia”
Trong lúc nói chuyện, Võ Quân cười, chạm vào vai Cửu Thiên.
“Hay là cậu cầu xin tôi đi, nếu như bây giờ cậu cầu xin tôi vẫn còn kịp đó, tôi có thể để cho cậu được toàn thây!”
Võ Quân nghiêng đầu đến trước mặt Cửu Thiên, cười hì hì nói.
Cửu Thiên hơi nheo mắt lại, cơ bắp trên người đột nhiên dao động, suýt nữa đánh Võ Quân bay vào tường!
“Cậu nghĩ lén lút đánh dấu lên người tôi mà tôi không cảm nhận được gì sao?”
Cửu Thiên tỏ ra xem thường, nhìn Võ Quân nói.
Vai khẽ lắc nhẹ, một phù văn sáng chói bay ra, đập vào người Võ Quân.
Võ Quân lập tức vội vàng lau phù văn đi, biểu cảm khi nhìn Cửu Thiên đã có chút thay đổi.
Cửu Thiên không thèm nhìn hắn ta, sải bước đi ra khỏi hành lang!
Mặc trời chiếu sáng, bầu trời trong xanh, hôm nay là một ngày đẹp trời, thích hợp tiêu diệt kẻ xấu.
Trong lúc Cửu Thiên đi ra, trên khán đài có rất nhiều người giơ tay lên ra hiệu, sau đó là tiếng la hét từ khắp mọi nơi.
“Cửu Thiên là một kẻ tiểu nhân!”
“Cửu Thiên hạ độc, không phải là người!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!