CHƯƠNG 1204
Từ mấy trăm cường giả tham gia tuyển chọn đến bây giờ chỉ còn lại ba mươi hai người.
Ba ngày sau, sẽ đào thải một nửa trong số ba mươi hai người này.
Ba mươi hai người này cũng bị mấy người nhiều chuyện làm thành sách để quảng cáo, bán khắp phố lớn ngõ nhỏ, gọi là ba mươi hai cường giả.
Trong số đó, Cửu Thiên vốn sếp thứ mười, bây giờ đột nhiên bị rơi xuống vị ngoài hai mươi.
Cửu Thiên, người giành thắng lợi hai ván liên tiếp một cách dễ dàng, không những không được tăng hạng mà còn bị tụt hơn mười hạng.
Không có lý do đặc biệt gì, đó là vì hai trận thi đấu này Cửu Thiên không ra tay.
Đặc biệt là trận thứ hai, còn bị mọi người tố giác chuyện hạ độc dưới khán đài.
Danh tiếng của Cửu Thiên lập tức tụt dốc không phanh.
Ở trên những con phố lớn ngõ nhỏ, mọi người đều đang bàn tán về hành vi của Cửu Thiên.
Có người không tin, Cửu Thiên đường đường là kiếm khách Đông Hoa, đánh bại bát kiệt, đánh bại Chương Lịch, giành được vị trí đầu tiên trên cầu cầu vồng còn phải dựa vào việc hạ độc để giành thắng lợi sao.
Có người lạnh lùng chế giễu Cửu Thiên, cho là Cửu Thiên đã mua danh cầu lợi, vì muốn trổ hết tài năng trong cuộc thi tuyển chọn mà không từ một thủ đoạn nào. Nhân phẩm kém, không xứng trở thành võ giả.
Tiếng tranh cãi của hai bên vang vọng khắp hang cùng ngõ hẻm.
Vì vậy, có rất nhiều người còn đánh nhau.
Nhà họ Hàn.
Cửu Thiên vừa đi vào cửa lớn của nhà họ Hàn, đã nhìn thấy một đám con cháu của nhà họ Hàn đang lớn tiếng cãi cọ.
“Anh Cửu Thiên sao có thể là người như vậy, đám ngu ngốc mấy người, đầu mọc ở trên mông hả?”
“Tôi cũng không nói Cửu Thiên là loại người nào, tôi chỉ nói hắn ta hạ độc người khác là có chút quá đáng, cái này cũng không được sao?” “Không được! Tôi không cho anh nói, tôi đánh chết cái đồ khốn kiếp nhà anh!”....
Trong nháy mắt, đám con cháu nhà họ Hàn đột nhiên lao vào đánh nhau.
Cửu Thiên nghe thấy tiếng la hét của bọn họ, khẽ nhíu mày, sải bước đi về phía trước.
“Anh Cửu Thiên về rồi!”
Một tiếng hét vang lên, đám con cháu nhà họ Hàn mới vội vàng giải tán.
Mọi người đều nhìn Cửu Thiên với ánh mắt có chút phức tạp, mặc dù vẫn rất cung kính, nhưng không còn nhìn thấy sự nhiệt tình như lúc đầu.
Cửu Thiên cũng lười giải thích với bọn họ, đi thẳng về phía sau núi.
Vừa đi đến chân núi, Cửu Thiên đã nhìn thấy Thập Tam và Hàn Đỉnh Thiên đang đợi anh.
Vừa nhìn thấy Cửu Thiên trở về, Hàn Đỉnh Thiên đã đi lên nói: “Thằng nhóc này, bây giờ danh tiếng của con vô cùng kém.
Cửu Thiên nói: “Danh tiếng tốt hay xấu là chuyện rất quan trọng sao?”
Hàn Đỉnh Thiên cười haha nói: “Nói rất hay. Thực ra nó không hề quan trọng, cháu cũng không lăn lộn trong chốn quan trường, nhóc Cửu Thiên đến đây chơi với ta ván cờ”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!