CHƯƠNG 1092
Một số quý công tử còn muốn cách không dùng canh kình sờ những con cá này, nhưng người ở bên cạnh biết nội tình, lập tức kéo bọn họ lại. Những con cá này thật sự không thể chạm vào.
Vượt qua cầu mây chính là điện đầu tiên trong chín điện của hoàng thành, điện Thái Hòa.
Cái gì gọi là kim bích huy hoàng, cái gì gọi là đại khí hoành tráng.
Khi Cửu Thiên lần nhìn thấy điện Thái Hòa một cái, bốn chữ đầu tiên nghĩ tới trong đầu chính là.
“Khí thôn sơn hà!”
Tuy chỉ là một tòa kiến trúc, nhưng lại giống như có linh hồn.
Mái cong như cánh, hoành phi như mắt, đại điện là thân, chính môn như cửa. Cả điện giống như một con cự thú siêu nhiêu nằm ở đó, tỏa ra khí thế nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Cộng thêm rồng hổ trước điện, càng chấn nhiếp nhân tâm.
“Đáp xuống!”
Một tiếng hô vang trong đại điện, tất cả xe ngựa bỗng nhiên dừng lại.
Lữ thừa tướng chỉnh trang quần áo, cười nói với Cửu Thiên: “Đi thôi, nên ra ngoài rồi.
Cửu Thiên theo Lữ thừa tướng đi ra khỏi xe ngựa.
Ngửa đầu lên nhìn, bậc đá cao vút hướng lên trên, nối thẳng tới cửa chính của điện Thái Hòa. Hai bên bậc đá có thị vệ kim giáp đứng, ở mặt trời, lấp lánh ánh sáng chói mắt.
Lữ thừa tướng liếc nhìn ra sau, một chiếc xe ngựa khá nhỏ cũng theo đó mà dừng lại, sau đó, Lữ Âm chống nạng cũng xuống xe ngựa.
Rảo bước đi lên, Lữ Âm làm nũng nói với Lữ thừa tướng: “Ông nội, lúc như này, ông vậy mà không đi chung xe ngựa với cháu, ông là cảm thấy cháu kém hơn tên này sao? Không thể cho ông phong quang đúng không?”
Cửu Thiên ở bên cạnh cười mà không nói, Thập Tam cung kính đứng ở đằng sau Cửu Thiên.
Lữ thừa tướng cưng chiều nói với Lữ Âm: “Lữ Âm à, nguyên nhân trong này, cháu nên hiểu mới đúng. Còn cần ông nội nói rõ sao?”
Lữ Âm bĩu môi, hất mũi với Lữ thừa tướng, sau đó đứng ở bên cạnh Cửu Thiên, nhỏ giọng nói: “Chuyện lần trước, chưa xong đâu!
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Không, đã xong rồi”
Lúc này, một đám người nhanh chóng bước xuống từ trên xe ngựa. Thỉnh thoảng có người kinh ngạc hô lên, giống như đang cảm thán sự hoành tráng của điện Thái Hòa.
Lúc này lại có một giọng nói từ bốn phương tám hướng truyền tới.
“Võ giả lên điện, người không phận sự lùi lại”
Cửu Thiên gật đầu với Thập Tam, sau đó rảo bước đi lên trên.
Thập Tam đứng ở bên cạnh xe ngựa, không có đi theo lên. Hắn ta không có suất tham gia tuyển chọn, có thể vào hoàng thành đã là cực hạn. Còn vào điện Thái Hòa thì không có tư cách.
Người giống với hắn ta, còn có rất nhiều. Thậm chí ngay cả Lữ thừa tướng cũng không đi lên, chỉ có mấy trăm người có suất tham gia tuyển chọn đi lên bậc đá, dưới sự quan sát của thị vệ kim giáp, đi tới cửa chính của điện Thái Hòa.
Cuối cùng, mấy trăm người đã tới trước cửa điện Thái Hòa.
Tất cả bọn họ cộng lại vậy mà không rộng bằng cửa điện.
Mọi người bỗng dừng bước, bởi vì hư ảnh một rồng một hổ chặn ở ngoài cửa điện.
Rồng hổ khóa cửa, không nhận được lệnh, không thể đi vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!