Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 1062 

Nhưng Liễu Phi đã kéo hắn ta lại và nói: "Hàn điên, đừng đi. Có phải anh nhìn thấy người trong lòng đứng cùng Thiên Vĩnh Phúc nên cảm thấy khó chịu không? Nghe anh đây nói một câu, quên cô gái kia đi. Dựa trên kinh nghiệm ngắm nhìn phụ nữ nhiều năm của tôi, người phụ nữ kia đã không còn là gái trinh nữa. Anh còn quan tâm làm gì!" 

Hàn Vĩnh Tường nhất thời nắm cổ áo của Liễu Phi, lớn tiếng quát: "Anh nói gì? Lặp lại lần nữa?" 

Liễu Phi phun một ngụm hạt dưa vào mặt Hàn Vĩnh Tường. 

"Đồ điên này, buông ra. Nói lời thật lòng với anh mà anh lại không tin" 

Thạch Thần vội vàng kéo hai người họ ra, nhìn Hàn Vĩnh Tường nói: "Tên điên, tôi khuyên anh một câu. Đối với loại chuyện này, anh nên nghe theo Liễu Phi đi, hắn ta đổi phụ nữ còn nhiều hơn anh thay quần đùi nữa. Toàn bộ kinh thành này, có lẽ không người nào biết rõ điều này hơn hắn ta đâu. Nếu như hắn ta đã nói không phải là gái trinh thì nhất định không phải" 

Hàn Vĩnh Tường lạnh lùng nói: "Nhưng tôi chưa từng chạm qua cô ấy." 

Liễu Phi nói: "Không phải anh đụng nhưng người khác đã đụng. Nếu không, tại sao cô ta lại không đi cùng anh? Là do anh đã ra tay chậm quá. Anh bắt tôi cũng vô dụng thôi, nếu có bản lãnh thì anh đi tìm Thiên Vĩnh Phúc liều mạng đi." 

Hàn Vĩnh Tường buông lỏng tay, nhìn Thiên Vĩnh Phúc với đôi mắt rực lửa, như thể muốn dùng ánh mắt băm thây Thiên Vĩnh Phúc thành từng mảnh. 

Liễu Phi chỉnh sửa lại quần áo, sau đó vỗ vào bả vai của Hàn Vĩnh Tường, nói: "Nghe tôi đây nói một câu, nếu như anh muốn giết hắn ta thì bây giờ không phải là lúc, đừng quá manh động. 

"Vậy lúc nào mới là thời cơ tốt?" 

Hàn Vĩnh Tường nghiến răng nói. 

Liễu Phi cười nói: "Trong quá trình tuyển chọn, mặc kệ sinh tử, anh quên rồi sao?" 

Hàn Vĩnh Tường nặng nề gật đầu. 

Thiên Vĩnh Phúc dường như cảm nhận được điều gì, nhìn xung quanh một chút. 

Thiên Vĩnh Phúc nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Sao tôi lại cảm thấy có luồng sát khí ập về phía tôi nhỉ?" 

Thiên Vĩnh Phúc quay đầu lại, nhìn về phía Vũ Hoàng Yến đang tập trung tinh thần, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia tà niệm, chậm rãi vươn tay ra, hắn ta muốn nhân lúc Vũ Hoàng Yến không chú ý thì chạm vào tay cô ta một chút. 

Nhưng hắn ta còn chưa chạm vào tay của Vũ Hoàng Yến thì cô ta đã đột nhiên thu hồi ánh mắt lại. 

Vũ Hoàng Yến nhíu mày nhìn vào cánh tay đang vươn ra của Thiên Vĩnh Phúc, nói: "Thiên công tử, anh làm gì vậy, chẳng lẽ anh muốn lén cợt nhả tôi sao? Tôi chưa từng nghĩ Thiên công tử sẽ là loại người như vậy." 

Thiên Vĩnh Phúc lúng túng rút tay lại, nói: "Vũ tiểu thư, xin cô đừng hiểu lầm. Sao tôi có thể cợt nhả cô được? Nếu không có sự đồng ý của cô Vũ thì ngay cả một sợi tóc của cô, tôi cũng không dám động vào" 

Vũ Hoàng Yến cười nói: "Như vậy cũng tốt. Tôi thích một chính nhân quân tử như Thiên công tử. Người ta cái gì cũng không biết, công tử đừng khi dễ tôi" Thiên Vĩnh Phúc nhắc đi nhắc lại: "Không đâu, sẽ không, tuyệt đối không" 

Quay đầu lại, Thiên Vĩnh Phúc khẽ thở dài nói: "Thật là một cô gái băng thanh ngọc khiết! Nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô ấy, chỉ sợ ngay cả tay của đàn ông cũng chưa từng chạm qua 

Vũ Hoàng Yến lại ngẩng đầu nhìn về phía Cửu Thiên, khóe môi khẽ nhúc nhích, như thể đang truyền âm với Cửu Thiên ở trên đài cao. 

Cửu Thiên đang bước lên trên thì đột nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc bên tai. 

"Cửu Thiên, nếu như anh thắng thì tôi sẽ tới bồi anh!" 

Trong lòng Cửu Thiên khẽ động, quay đầu nhìn xuống dưới, liếc mắt đã thấy được bóng dáng của Vũ Hoàng Yến. 

Khẽ mỉm cười, Cửu Thiên lập tức bước nhanh hơn, đi lên đài cao! 

Mặt đất được lát bằng đá xanh, tiếng gió gào thét, thổi vạt áo của Cửu Thiên bay phất phới. 

Trên đài cao, Chương Lịch ôm kiếm đứng nhìn Cửu Thiên, lạnh lùng nói: "Nếu tôi là cậu thì ngày hôm nay tôi sẽ không đến đây đây." 

Cửu Thiên bình tĩnh rút trọng kiếm Vô Phong của mình ra, chậm rãi nhét vào bên người, khẽ cười nói: "Vì sao?" 

Chương Lịch đáp: "Biết rõ sẽ chết mà còn tới thì chỉ là kẻ ngu xuẩn mà thôi" 

Cửu Thiên dửng dưng cười nói: "Anh nắm chắc như vậy à?" 

Chương Lịch nói: "Có chắc chắn hay không thì cậu cứ thử rồi sẽ biết. Cửu Thiên, hôm nay hài cốt của cậu sẽ không còn, để tôi dùng nó dâng cho linh hồn của đồng nghiệp trên trời!" 

Đột nhiên, trường kiếm trong tay của Chương Lịch tuốt ra khỏi vỏ, canh kình trên người đột nhiên bộc phát. 

Vô số phù văn từ trên người hắn sáng lên, vảy khắp người hắn bao phủ bởi ánh sáng đẹp mắt, khí thế ngập trời, canh kình hùng hồn. 

Ngẩng đầu nhìn trời, có một tiếng rồng ngâm, long ảnh xuất hiện sau lưng. 

Cửu Thiên cũng giải phóng canh khí của mình ngay lập tức, Lân Long giáp bao phủ toàn thân, trọng kiếm Vô Phong mở ra đạo vực. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!