CHƯƠNG 1046
Tiếp tục đi về trước, một bước sơn thủy, một bước chánh điện.
Bước một bước trên thông đạo này, giống như là ở trong phủ đệ nhà họ Thiên, đi qua từng phủ viện.
Cửu Thiên khẽ nhíu mày, đây tuyệt đối là vì trận pháp không gian.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được mình còn chưa đi được một bước, đều có thể tạo ra một vùng sóng động ở xung quanh không gian.
Đi khoảng nửa nén hương, Thiên Thế Thành ngừng lại.
Cửu Thiên đi đến bên cạnh cậu ta, xuất hiện trước mặt là một tiểu viện nhỏ.
Vung tay lên, thông đạo ánh sáng dưới chân biến mất, Thiên Thế Thành nói: “Cậu Cửu Thiên, mời vào, Thiên Nhai Tử trưởng lão, đang ở bên trong”
Cửu Thiên gật gật đầu, nhìn Thiên Thế Thành, khom người cảm ơn.
Sau đó bước nhanh về phía trước.
Đây là một khoảng sân không lớn, quy mô của nó thậm chí còn nhỏ hơn Nhất Nguyên Viện lúc trước.
Vừa đi vào trong, Cửu Thiên đã nhìn thấy một người lơ lửng giữa không trung, chính là viện trưởng Thiên Nhai Tử.
Cửu Thiên nhoẻn miệng cười, từ xa khom người với viện trưởng Thiên Nhai Tử, khom người nói: “Đệ tử Cửu Thiên, gặp qua viện trưởng!”
Giọng nói trực tiếp đánh thức viện trưởng Thiên Nhai Tử đang nhắm mắt dưỡng thần, liếc nhìn Cửu Thiên, viện trưởng Thiên Nhai Tử cười ha ha nói: “Cửu Thiên, cậu tiểu tử này, cuối cùng đến rồi!”
“Đến rồi? Ai đến rồi? Cửu Thiên đến rồi sao?”
Lời của Thiên Nhai Tử còn chưa dứt, Lôi Sư Tôn đã vô cùng gấp gáp từ bên cạnh chạy ra.
Nhìn thấy Cửu Thiên, Lôi Sư Tôn cũng nhất thời vui mừng quá đỗi, cười ha ha nói: “Cửu Thiên, cậu đến rồi”
Cửu Thiên bước nhanh về trước, mặc dù hắn thật sự không quen Lỗi Sư Tôn, nhưng vẫn ôm quyền chắp tay với Lôi Sư Tôn.
Lỗi Sư Tôn lại liên tục khoát tay nói với Cửu Thiên: “Cũng không dám để cậu hành lễ với ta. Cửu Thiên, cậu đến rồi thì tốt, nếu cậu còn không đến, ta cũng sắp xông vào Đan Tháp tìm cậu”
Cửu Thiên nghi hoặc nhìn Lôi Sư Tôn, Thiên Nhai Tử bước lên nói: “Vị này chính là Lôi Sư Tôn của học viện Võ Thánh, hắn nói tìm cậu có chuyện quan trọng, đã ở chỗ của tôi, chờ cậu rất lâu rồi.”
Cửu Thiên nói: “Chuyện quan trọng? Chuyện quan trọng gì?"
Lỗi Sư Tôn cười nói: “Không vội, không vội. Đợi một vị sư tôn khác đến, chúng ta sẽ cùng nói với cậu. Thiên Nhai Tử ngươi và học viên của ngươi tự ôn chuyện đi. Ta phải lập tức đi gọi ông ta về. Cửu Thiên, cậu cũng không được lát nữa đi ngay đó, chờ tôi một canh giờ, không, nửa canh giờ là được!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!