CHƯƠNG 1028
Tiếng hét đồng thanh, tiếng quát rắn rỏi có lực như vậy, ngược lại đã khiến Địch Nhân sững sờ.
Sắc mặt của ba Tiên Khí Sư hơi thay đổi, ông lão bên trái nói: “Giỏi cho một đám tiểu tử có nhiệt huyết. Tử chiến không lùi, tín điều của gia tộc này khiến tôi nhớ tới Hàn gia tìm đường sống trong cõi chết!”
Vẻ mặt của Địch Nhân lạnh đi: “Gia tộc như này, khó trách có thể bồi dưỡng ra tên nhóc ngông cuồng như Cửu Thiên. Cứ tiếp tục như này, nếu không có ai quản bọn họ, gia tộc này há chẳng phải muốn trở thành Hàn gia thứ hai hay sao!”
Hai vị Tiên Khí Sư ở bên cạnh liên tục gật đầu, rõ ràng là đồng ý với cách nhìn của Địch Nhân.
Sau đó, Địch Nhân giơ tay lên nói: “Thái tử điện hạ đã nói rồi, giết cả nhà Cửu Thiên. Nếu đã vậy, đứa nhóc đó cũng đừng bỏ qua. Giết hết đi, tránh diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại mọc lại!”
Dứt lời, nguyên khí trên người bốc lên.
Lúc này Cửu Hạo Thiên và Cửu Phong lập tức để ly trà xuống, thân hóa thành cuồng phong xuất hiện, trực tiếp chặn ở trước mặt tất cả con cháu của Cửu gia.
“Ba lão bất tử ở đâu ra, vậy mà dám mở mồm tiêu diệt Cửu gia bọn ta!”
Thính lực của Cửu Phong không tệ, nghe thấy lời của Địch Nhân.
Cửu Hạo Thiên nhìn nguyên khí đáng sợ sôi sục trên người Địch Nhân, lớn giọng nói: “Tôi muốn biết, Cửu gia đắc tội với ba vị ở đâu?”
Lúc này ba người Địch Nhân cùng lúc bay xuống.
Mặt đất rung lên, đây là biểu hiện của cường giả.
Ngay lập tức, sắc mặt của tất cả mọi người Cửu gia thay đổi.
Địch Nhân đanh giọng nói: “Không phải Cửu gia các người đắc tội với tôi. Mà là Cửu Thiên của nhà các người đắc tội với chủ tử của bọn ta. Một người làm việc, cả nhà chịu tội. Các người muốn hận thì hận Cửu Thiên đó ngồng cuồng tự đại, vậy mà dám đánh điện hạ. Hôm nay, Cửu gia các người gặp họa diệt môn cũng là nhờ công lao của Cửu Thiên!”
Địch Nhân nói xong, miệng cười lạnh, ánh mắt quét qua tất cả.
Ông ta vốn cho rằng, ông ta lời xong những lời này, nhiều người của Cửu gia có mặt tại đây nhất định sẽ biến sắc tại chỗ. Sợ rằng còn có không ít người sẽ quỳ xuống cầu xin, mắng chửi Cửu Thiên.
Nhưng biểu hiện của người Cửu gia lại khiến ông ta kinh ngạc.
Chỉ thấy con cháu của Cửu gia ở đây, bất luận lớn bé, lúc này lại có vẻ mặt phẫn nộ, không hề sợ hãi.
Cửu Hồng Vũ lớn giọng nói: “Gia chủ Cửu Thiên bất luận làm gì cũng đúng hết. Cho dù chịu họa diệt môn thì sao chứ? Chỉ cần gia chủ Cửu Thiên không chết, nhất định bắt các người nợ máu trả bằng máu.
Lúc này Cửu Hạo Thiên còn bật cười rất lớn, nói: “Tôi hiểu rồi. Vị điện hạ đó của các người bị cháu tôi Cửu Thiên đánh, lại không làm gì được nó, vậy nên tới Cửu gia ta gây chuyện đúng không? Ha ha, đánh rất hay!”
Canh khí trên người Cửu Phong bốc lên, đanh giọng nói: “Muốn đánh thì đánh, người của Cửu gia chưa từng sợ ai?”
Tiếng hổ gầm, lúc này ông ta lại trở thành canh hổ Cửu Phong!
Có càng nhiều con cháu, hộ vệ của Cửu gia chạy tới, nhìn ba người Địch Nhân ở trên không, vẻ mặt đều mang theo sát khí.
Địch Nhân phẫn nộ, cũng kinh ngạc.
Ông ta chưa từng thấy gia tộc như này, chết tới nơi rồi, không những không sợ, còn nói năng rất hùng hồn.