CHƯƠNG 1026
Cửu gia, thành phố Đông Hoa, Đông Hoa Châu.
Giăng đèn kết hoa. Đèn lồng đỏ treo ở trên cửa chính của Cửu gia.
Cửa lớn mở rộng, dùng gỗ trầm hương chế tác, hai bên dựng sư tử đá, toàn thân trắng muốt, bên trên có phù văn, rõ ràng hai con này là khôi lỗi trông cửa.
Cửu gia hiện nay, so với Cửu gia trước kia, đã tốt hơn quá nhiều.
Chỉ nhìn hai chữ Cửu phủ đó thì có thể nhìn ra đại khí của Cửu gia.
Chỉ hai chữ, vậy mà dùng canh kình kết nối, ánh sáng chói mắt.
Canh kình cuồn cuộn trong hai chữ, võ giả bình thường nhìn thêm lần nữa cũng có thể choáng.
Cái này còn do chính tay Ngọc châu mục viết.
Có thể nói, chỉ dựa vào một cái biển Cửu phủ này đã hơn bao nhiêu bảo vật.
Đông như trẩy hội, ngựa xe như nước.
Sắp lễ năm, theo lễ là phải đi chúc bạn bè, tặng quà cho nhau. Bách tính bình thường như vậy, hào môn thế gia cũng không ngoại lệ.
Nhưng chuyện này, gia tộc bình thường đều sau tết mới làm, chỉ có gia tộc lớn mạnh thật sự mới vào trước lễ năm, bắt đầu tiếp đãi khách, mỉm cười nhận lễ.
Thì ra đại gia tộc giống như này, cả thành phố Đông Hoa cũng chỉ có mấy nhà, đếm trên đầu ngón tay.
Mà hiện nay, Cửu gia cũng chen vào trong hàng ngũ đại gia tộc.
Không chỉ là vì cái danh Cửu tuần tra Cửu Thiên, tiếng tăm lẫy lừng.
Còn vì một năm nay, sự phát triển và lớn mạnh của Cửu gia, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Hiện nay, Cửu gia đã không thẹn với cái danh đại gia tộc.
Vào cửa trước, hộ vệ đứng đó, mỗi người đều mang canh kình, ít nhất cũng là Nội Canh ngũ trọng trở lên.
Vào chính viện, võ thư phô bày, Cửu gia vốn thiếu võ kỹ, công pháp bình thường, bây giờ đã có thể viết đầy võ kỹ trên tường, chuyên môn cung cấp cho con cháu Cửu gia tu hành, tô tô vẽ vẽ, cũng không để ý việc thay đổi logo, người ngoài tới đều có thể xem.
Tới hậu viện, trên sân luyện võ, con cháu của Cửu gia hét chấn động.
Cửu Hồng Vũ đứng hạng nhất trong số hậu bối của Cửu gia, đang cầm roi quất người.
“Tôi cho các người không biết luyện này, tôi cho các người luyện không thành này.
Canh kình như lửa, khí thế như cầu vồng, mấy tiểu bối của Cửu gia bị quất, nước mắt cũng rơi xuống.
Nhưng mấy tiểu bối này mặt mày đỏ bừng, cắn răng tiếp tục luyện công.
Cửu Hồng Vũ lớn giọng nói: “Đánh trả. Các người là phế vật à? Đánh trả!”
Một tiểu bối của Cửu gia lớn giọng hét lên: “Bọn ta không phải phế vật, Cửu gia không có phế vật!”
Một tiểu bối khác của Cửu gia hét theo: “Anh có thể đánh tôi, sỉ nhục tôi, bắt nạt tôi, tôi không sợ. Đợi tôi luyện thành, sẽ bắt các người bê trà xin lỗi tôi, giống như gia chủ Cửu Thiên trước kia!”
Cửu Hồng Vũ cười nói: “Còn có chút cốt khí, tiếp tục luyện!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!