CHƯƠNG 1012
“Cửu Thiên, ta muốn băm vằm ngươi thành trăm mảnh!”
Tần Cảnh khó khăn lắm mới thoát khỏi bức tường. Mặc dù trúng một chưởng, một cước của Cửu Thiên, nhưng Tần Cảnh trông có vẻ không có vấn đề gì, trên người không hề có dấu tay.
Mấy bóng đen đồng thời xuất hiện phía sau Tần Cảnh, tỏa ra hơi thở mạnh mẽ, cả Bách Phượng Lâu giống như bị bao phủ bởi một đại trận.
“Thái tử điện hạ không sao chứ!”
Một bóng đen bước lên một bước, cúi người nói.
Khuôn mặt Tần Cảnh méo xệch, trong mắt ngọn lửa tức giận đang thiêu đốt.
“Không sao, ta đương nhiên không sao rồi. Trong người ta chảy dòng máu võ hoàng, có cơ thể không thể hủy diệt, sao có thể xảy ra chuyện được. Nhưng có người đánh vào mặt ta, còn đạp ta một phát. Bao nhiêu năm qua, phụ hoàng của ta còn chưa từng đánh ta. Các người, nhanh chóng bắt tên Cửu Thiên kia về đây. Ta muốn nhìn thấy đầu của hắn ta được đặt trên bàn của ta!”
“Vâng!”
Mấy bóng đen đồng thời biết mất, cơ thể biến thành một tia sáng.
Tần Cảnh đạp một phát vào cái ghế, khiến nó biến thành bột, lớn tiếng hét lên: “Cửu Thiên, không giết ngươi, ta thề sẽ không làm người!”...
Bên phía Cửu Thiên, lái chiếc thuyền không gian, nhanh chóng trở về Đan Tháp.
Vũ Hoàng Yến vẫn được Cửu Thiên ôm trong lòng, lúc này đang nhìn Cửu Thiên với ánh mắt dịu dàng.
“Cửu Thiên”
Vũ Hoàng Yến khẽ gọi.
Cửu Thiên liếc nhìn cô ta, nói: “Đang chạy thoát thân, không có thời gian nói chuyện với cô.
Vũ Hoàng Yến cười, đôi mắt như vầng trăng khuyết, trông vẫn rất xinh đẹp.
Cô ta đột nhiên ôm lấy cổ Cửu Thiên, vùi đầu vào lòng Cửu Thiên.
“Anh xấu xa!”
Vũ Hoàng Yến khẽ nói.
Cửu Thiên khẽ cau mày, trong lòng thầm nói, ta vừa mới cứu cô, sao trong nháy mắt đã biến thành đồ xấu xa rồi.
Không kịp nghĩ nhiều, Cửu Thiên đột nhiên lái con thuyền xông ra khỏi Hư Không Hồng Lưu.
Giây phút hắn xông ra khỏi Hư Không Hồng Lưu, Cửu Thiên đột nhiên cảm nhận được con thuyền bên dưới đột nhiên bắt đầu nóng lên.
Cửu Thiên phản ứng rất nhanh, quay người lại, đá Thập Tam đang bị thương ra ngoài trước, sau đó Cửu Thiên cũng xông ra ngoài.
Bùm!
Con thuyền nổ tung, không gian phía sau Cửu Thiên vỡ vụn, giống như một con dã thú đang há to cái miệng đen kịt muốn nuốt chửng hắn.
Cửu Thiên bế Vũ Hoàng Yến vội vàng lao về phía trước, trước mặt chính là Đan Tháp!
Nhưng đúng lúc này, bước chân của Cửu Thiên đột nhiên dừng lại, không phải bản thân hắn tự dừng lại, mà bị một luồng sức mạnh không thể chống cự cưỡng ép kéo lại.
“Chủ nhân!”
Giọng nói của Thập Tam vang lên, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của hắn ta.
Phía trước là một con đường lớn, vắng vẻ, và Cự Đỉnh Đan Tháp không hề sáng.
Cửu Thiên biết rất rõ, Thập Tam đã bị hắn đá vào trong trận pháp phòng ngự của Đan Tháp. Nhưng bản thân hắn lại bị kéo lại.
Dùng toàn bộ sức mạnh của mình, Cửu Thiên ném Vũ Hoàng Yến ra ngoài, cùng với tiếng hét, Vũ Hoàng Yến cũng biến mất không chút dấu vết ở trước mặt hắn.
Cửu Thiên hét lên: “Thập Tam, bảo vệ Vũ Hoàng Yến, đừng ra ngoài!”
Vừa nói xong, Cửu Thiên đã cảm nhận được áp lực như núi rơi xuống người hắn ta.
Lúc này, lực trời đất bốn xung quanh, trở nên vô cùng nặng nề, mỗi một phần lực trời đất giống như hòn đá lớn nặng mấy chục nghìn cân đè xuống người hắn ta, khiến hắn ta không thể cử động được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!