Người đàn ông thấp bé nghe thấy lời của Tạ Bá Kim, gật đầu và nói: “Tôi biết rồi, chủ nhân”.
Hắn ta vừa dứt lời liền cầm một cây búa sắt nhỏ màu đen, bước từng bước chậm rãi đi giết Tạ Bá Ngọc.
Hàng chục võ sư từng giao đấu với Tạ Bá Ngọc khi nhìn thấy chiếc búa sắt nhỏ trong tay người đàn ông thấp bé, nét mặt liền thay đổi.
Bọn họ không muốn giao đấu với Tạ Bá Ngọc nữa, chỉ muốn nhanh chóng thoát thân, nếu không thì người đàn ông thấp bé kia có thể sẽ giết cả bọn họ.
Tạ Bá Ngọc biết chiếc búa nhỏ màu đen mà người đàn ông thấp bé Cát Húc đang cầm có sức mạnh như thế nào.
Đó là một pháp bảo có linh khí, tuy chỉ là một pháp khí thông thường nhưng sức mạnh của nó thật đáng kinh ngạc.
Ở nhà họ Tạ ở Thanh Châu, ngoài linh khí pháp bảo của tổ tiên thì chỉ có chiếc búa nhỏ màu đen của Cát Húc.
Tạ Bá Ngọc nhanh chóng lùi về, không muốn giao đấu với chiếc búa trong tay Cát Húc.
Dù sao thì cây búa sắt nhỏ này cũng có uy lực vô cùng, mạnh như võ sư ở cảnh giới huyền hóa khi bị chiếc búa sắt nhỏ này đánh vào, xương cốt toàn thân sẽ mềm nhũn ra, không còn khả năng chiến đấu.
Đấy là đối với võ sư ở cảnh giới huyền hóa, nếu thực lực tương đối yếu, bị búa sắt đánh vào thì một võ sư bình thường có thể bị đánh nát nhừ.
Vì vậy, Cát Húc trở thành cao thủ lợi hại nhất ở nhà họ Tạ, không ai muốn giao đấu với hắn ta.
Cát Húc nhìn bộ dạng hoảng sợ rút lui của Tạ Bá Ngọc, vẻ mặt hắn ta nghiêm túc, sải bước trầm ổn về phía Tạ Bá Ngọc.
Có vẻ như bất kể Tạ Bá Ngọc đi nhanh đến đâu, Cát Húc đều chắc chắn rằng hắn ta sẽ giết được Tạ Bá Ngọc.
Hàng chục võ sư từng giao đấu kịch liệt với Tạ Bá Ngọc trước kia nhìn thấy bộ dạng hoảng sợ của Tạ Bá Ngọc lúc này liền nhếch mép trào phúng.
Bọn họ cảm thấy Tạ Bá Ngọc thật kém cỏi, đến dũng khí đối mặt với Cát Húc cũng không có.
Thật không ngờ, vừa rồi mười mấy người bọn họ liên thủ vào cũng không đánh bại được Tạ Bá Ngọc, chỉ miễn cưỡng xem như cầm hòa.
Tạ Bá Kim nhìn bộ dạng thối lui thảm hại của Tạ Bá Ngọc, cười haha và nói: “Anh trai tốt của tôi, sao anh lại bỏ chạy thế? Không phải anh rất uy phong sao?”
Tuy rằng thân thể của Tạ Bá Ngọc đang thối lui nhưng ánh mắt của ông ta vẫn rất hung dữ.
Tạ Bá Kim là hung thủ giết con trai và con dâu của ông ta, giờ đây còn muốn giết cả nhà ông ta.
Không một thứ gì có thể hóa giải mối thù này.
Bây giờ lại nghe thấy lời của Tạ Bá Kim, ông ta cười và nói: “Tạ Bá Kim, đừng tưởng rằng có được Cát Húc thì mày có thể bất khả chiến bại, cậu Trịnh ở phía sau tao còn mạnh hơn Cát Húc vô số lần”.
Tuy rằng ngoài miệng ông ta nói vậy nhưng trong lòng không có bao nhiêu chắc chắn rằng Trịnh Sở có thể đánh bại Cát Húc.
Nếu trong tay Cát Húc không có pháp khí là cây búa sắt nhỏ thì Tạ Bá Ngọc vẫn cho rằng Trịnh Sở có thể thắng.
Hiện tại xuất hiện thứ vũ khí khiến người ta mất khả năng chiến đấu này, Tạ Bá Ngọc thật sự không có nhiều tự tin.
Tạ Bá Kim nhìn sắc mặt của Tạ Bá Ngọc, ánh mắt lộ ra vẻ không tự tin, ông ta cười haha và nói: “Đừng cố tỏ ra mạnh mẽ, ánh mắt của anh đã bán đứng anh”.
Tạ Bá Ngọc hừ lạnh rồi nói: “Tạ Bá Kim, có giỏi thì chúng ta đơn độc quyết chiến một trận, cho dù phải chết tao cũng cam lòng”.
“Anh trai tốt của tôi, trí nhớ của anh không tốt lắm thì phải?”, Tạ Bá Kim nói xong câu này thì ngừng một chút rồi nói tiếp với ánh mắt dữ tợn: “Anh có tư cách gì quyết chiến với tôi?”
Tạ Bá Kim nói với giọng lạnh lùng: “Cát Húc, đừng kéo dài thời gian nữa, mau giết chết ông ta đi”.
“Vâng, chủ nhân”, Cát Húc nghe thấy lời của Tạ Bá Kim, di chuyển thân thể nhanh như một cơn gió, đánh về phía Tạ Bá Ngọc.
Trước đây, tốc độ di chuyển của Cát Húc rất chậm, như một con ốc sên, nhưng Cát Húc bây giờ giống như biến thành một người khác, thân thể nhanh như tia chớp, hướng về phía Tạ Bá Ngọc truy sát.
Bang bang bang.
Tốc độ của Cát Húc rất nhanh, mỗi bước di chuyển của hắn ta đều có dư ảnh để lại, không chỉ có vậy, thậm chí trong dư ảnh còn có thể thấy những tia lửa điện, còn có âm thanh xì xèo vang lên.
Tạ Bá Ngọc tái mặt, nhìn Trịnh Sở và nói: “Cậu Trịnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn ta, mau đi thôi”.
Cát Húc vẫn luôn giữ một vẻ mặt nghiêm nghị, khi nghe thấy Tạ Bá Ngọc nói, trên mặt hắn ta hiện lên nụ cười giễu cợt, trên tay là cây búa nhỏ màu đen, xung quanh là những tia lửa điện.
Cát Húc cầm chiếc búa nhỏ, hướng phía sau Tạ Bá Ngọc tấn công.
Bịch.
Một tiếng sét xé trời vang lên làm chấn động màng nhĩ của tất cả những người có mặt.
Mọi người vội vàng bịt tai, kinh ngạc nhìn.
Bọn họ cho rằng Tạ Bá Ngọc chết chắc rồi, bị Cát Húc dễ dàng đánh gục, kể cả thanh niên trẻ tuổi phía sau Tạ Bá Ngọc cũng chết theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!