Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Tiên Đế (tác giả Long Bất Bại)

Chương 170: Tam Thiên Kiếm Ý


Tạ Ứng Long giơ hai quả đấm, giống như người lớn nhìn về phía đứa trẻ con, hắn sải bước tấn công Trịnh Sở.

Trịnh Sở nhìn Tạ Ứng Long, biểu cảm nghiêm túc nói: “Đáng chết”.

Tạ Ứng Long nghe Trịnh Sở nói vậy, quả đấm đã đánh xuống trước mắt Trịnh Sở.

Hắn cố ý khống chế lực, sợ mình dùng quá sức sẽ đánh chết anh.

Vào thời điểm quả đấm của Tạ Ứng Long rơi xuống, quả đấm của Trịnh Sở cũng đánh về phía quả đấm của Tạ Ứng Long.

Một tiếng kêu đùng đoàng vang lên.

Tạ Ứng Long cảm thấy quả đấm của mình giống như bị người ta dùng một vật nặng đến mười triệu cân đập xuống, khiến hắn đau đến khó chịu.

Đây vẫn là lần đầu tiên trong mười năm trở lại đây Tạ Ứng Long cảm nhận được đau đớn.


Đối thủ ngày xưa gặp còn không sao dùng sức đánh ngã hắn được.

Vẻ mặt Trịnh Sở bình tĩnh, nhìn dáng vẻ đau đớn của Tạ Ứng Long, anh cười ha ha nói: “Đây chỉ là mới bắt đầu thôi”.

Anh không trực tiếp giết chết Tạ Ứng Long, mà là từ từ hành hạ đến chết.

Suy cho cùng Tạ Ứng Long vừa rồi quá ngông cuồng, còn dám mở miệng sỉ nhục Trịnh Sở, còn muốn thay Trịnh Sở làm chuyện đó với Hứa Thanh Vân.

Tạ Ứng Long cũng không biết dự định trong lòng Trịnh Sở, chỉ cho rằng thực lực của anh không hơn hắn bao nhiêu, hắn cười ha ha nói.

“Thằng nhãi, không ngờ mày còn trẻ, thực lực lại không kém gì tao, thật là kỳ tài luyện võ hiếm có, đáng tiếc bây giờ mày gặp tao rồi, thành tựu tương lai của mày đều không còn cơ hội đạt được, tao sẽ xóa sổ mày khỏi nơi này”.

Nói xong, Tạ Ứng Long không còn dùng ánh mắt xem chuyện cười nhìn Trịnh Sở.

Bởi vì tuổi Trịnh Sở dù nhỏ, nhưng thực lực lại không hề nhỏ.

Biểu cảm hắn nghiêm túc như đối mặt với địch lớn, thận trọng nhìn Trịnh Sở.

Trịnh Sở nhìn dáng vẻ thận trọng của Tạ Ứng Long, khóe miệng dâng lên tia cười nhạt: “Không phải mày rất ngông cuồng à? Sao bây giờ lại cẩn thận như thế?”
Vừa dứt lời, anh liền giơ quả đấm đánh về phía Tạ Ứng Long.

Tạ Ứng Long còn đang tìm nhược điểm của Trịnh Sở, nhưng không ngờ Trịnh Sở đã ra tay.

Trong nháy mắt hắn liên tiếp lùi về phía sau, giữ khoảng cách nhất định với Trịnh Sở, đồng thời thi triển sức mạnh, trong chốc lát tay phải hắn đánh cực mạnh về phía anh.

Ầm.

Quả đấm của Trịnh Sở và quả đấm của Tạ Ứng Long lại một lần nữa đụng vào nhau, bộc phát ra tiếng kêu cực lớn, giống như sấm sét giữa trời quang.

Đoàng đoàng đoàng.

Tốc độ ra quyền của Trịnh Sở và Tạ Ứng Long cực nhanh, trong một thời gian ngắn ngủi đã tung ra mấy trăm cú đấm, không ngừng vang lên như tiếng sấm rền.

Quần áo trên người hai người cũng bị kình khí vô hình đánh rách, nửa người trên cởi trần, bọn họ tiếp tục đánh quyền.

Lực công kích mỗi quyền đều rất mạnh, nếu như người bình thường ở đây, chỉ cần đi qua cạnh hai người cũng sẽ bị quả đấm làm cho nổ tung nội tạng, miệng mũi chảy máu dẫn đến chết.

Cuối cùng, Tạ Ứng Long cảm giác quả đấm của mình đau đến mức không chịu nổi, hắn vội vàng thu hồi quả đấm, không muốn tiếp tục đấu quyền với Trịnh Sở nữa.

Mắt hắn lộ ra vẻ hung ác nhìn Trịnh Sở, hắn nói: “Thằng khốn, không lấy ra chút bản lĩnh thật, mày cho rằng mình có thể lên trời sao?”
Lời Tạ Ứng Long vừa dứt, hắn nghiêm nghị quát lên: “Tam Thiên Kiếm Ý”.

Lời vừa dứt, sau lưng hắn lơ lửng hàng ngàn thanh kiếm dài hình thành từ kình khí.

Nếu võ giả cảnh giới tông sư nhìn thấy màn này, nhất định sẽ chấn động không nhẹ, lập tức co giò chạy mất.

Bởi vì một chiêu này lực sát thương rất mạnh, phạm vi lớn, cho dù là tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền đại thành cũng không có tự tin bình an vô sự dưới một chiêu này.

“Mày yên tâm, tao sẽ không lập tức giết mày đâu, tao muốn để mày nhìn thấy hình ảnh vợ mày bị tao làm nhục”, trong ánh mắt Tạ Ứng Long tràn đầy sự thô bỉ, giọng nói dữ tợn, giống như đang vờn một con chuột sắp chết.

Trịnh Sở nghe Tạ Ứng Long nói vậy, ánh mắt như đang cười nhạo nhìn hắn, anh bình thản nói: “Chỉ dùng thủ đoạn này mà cũng dám càn rỡ?”
Tạ Ứng Long nghe thấy lời Trịnh Sở, hắn chỉ cảm thấy Trịnh Sở vô cùng phách lối.

Chiêu này của hắn uy chấn Thanh Châu, dù là mấy vị kia của nhà họ Tạ cũng không dám nói Tam Thiên Kiếm Ý kém cỏi, kết quả ở trong mắt Trịnh Sở lại thành món đồ chơi lỗi thời.

Tạ Ứng Long chỉ coi Trịnh Sở không có kiến thức, không biết thứ gì lợi hại, chỉ có thể dựa vào sức mạnh man rợ mà thôi.

Ánh mắt hắn tàn bạo nhìn Trịnh Sở, lạnh lùng nói: “Tên phế vật nhà họ Trịnh, trước khi chết tao sẽ cho mày mở mang tầm mắt”.

Dứt lời, Tạ Ứng Long vung tay phải lên, mấy ngàn kiếm dài kình khí sau lưng hắn phóng về phía Trịnh Sở giống như nước mưa.

Trịnh Sở nhìn mấy ngàn kiếm dài kình khí giữa không trung đang đập về phía mình, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười châm biếm.

Vốn dĩ anh chuẩn bị hành hạ Tạ Ứng Long đến chết, bây giờ Tạ Ứng Long sử dụng chiêu này, vậy thì để hắn chết trong tay mình là được rồi.

Trịnh Sở vung tay phải lên, một tiếng vù vang lên.


Mấy ngàn kiếm dài kình khí giống như nước mưa trút xuống Trịnh Sở, nhưng bây giờ lại thay đổi phương hướng, lưỡi kiếm sắc bén nhắm về phía Tạ Ứng Long.

Mặc dù kiếm dài kình khí hướng về phía Tạ Ứng Long, nhưng không rơi xuống, mà treo lơ lửng giữa không trung, giống như vật trưng bày, không hề nhúc nhích.

Tạ Ứng Long thấy vậy, trong lòng run lên, bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ hết hồn.

Hắn không ngờ thực lực Trịnh Sở lại mạnh như vậy, ngay cả Tam Thiên Kiếm Ý đều biến thành của anh, sắc mặt hắn khó coi giống như ăn phân.

Con mắt Tạ Ứng Long trợn trừng hiện đầy tia máu, hắn nuốt nước miếng, sợ hãi bất an nói: “Trịnh Sở, mày đừng hành động theo cảm tính, tao là tâm phúc của Tạ Sư Quý nhà họ Tạ ở Thanh Châu, mày giết tao cũng không có ích với mày đâu”.

“Chi bằng thả tao đi, cùng tao giết nhà Tạ Bá Ngọc, đến lúc đó nhà họ Tạ ở Thanh Châu tất nhiên sẽ thưởng mày hậu hĩnh”.

Lúc này Tạ Ứng Long hoàn toàn sợ hãi rồi, không đối xử với Trịnh Sở ngang tàng phách lối giống như lúc trước.

Trịnh Sở lười để ý lời của Tạ Ứng Long.

Anh muốn gì thì đích thân đi lấy, cần gì phải người khác bố thí.

Ngay lúc Trịnh Sở chuẩn bị ra tay đánh chết Tạ Ứng Long, một tràng tiếng động cơ xe vang lên.

Ùng ùng.

Ùng ùng.

Tạ Bá Ngọc lái chiếc Range Rover màu đen, ông ta ngồi trên ghế lái với vẻ mặt hốt hoảng lái xe về phía nhà Trịnh Sở..

Chương 171: Ông Tạ Không Tin Tôi?


Từ trong miệng gián điệp nhà họ Tạ ở Thanh Châu ông ta mới biết được Tạ Ứng Long được Tạ Sư Quý phái ra ngoài làm việc.

Mục tiêu chủ yếu cũng không phải đánh chết mình, mà là đánh chết cậu ấm phế vậy nhà họ Trịnh tên Trịnh Sở.

Sau khi Tạ Bá Ngọc biết tin tức này, trong lòng khỏi phải nói lo lắng thế nào, ông ta lập tức lái xe ra ngoài, trên người vẫn mặc đồ ngủ.

“Cậu Trịnh, bên nhà họ Tạ ở Thanh Châu phái một cao thủ tuyệt thế, cậu mau rời khỏi nơi này đi”, lúc Tạ Bá Ngọc sắp đến cửa nhà Trịnh Sở, ông ta liền hét lên.

Kết quả ông ta phát hiện tin tức mình lấy được quá muộn, Tạ Ứng Long đã đến thành phố Giang Nam, lại còn đã đến cạnh cửa nhà Trịnh Sở.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ hai người vừa mới đánh nhau, đã phân chia xong thắng bại.

Tạ Bá Ngọc nuốt nước miếng, Tam Thiên Kiếm Ý treo lơ lửng giữa không trung, ông ta liền hoảng hồn, vẻ mặt lo lắng nói: “Tạ Ứng Long, tôi khuyên anh đừng làm loạn, cậu đây chính là cậu cả nhà họ Trịnh ở Vân Châu, anh giết cậu ấy không sợ nhà họ Trịnh đến tìm anh gây phiền phức sao?”

Lời ông ta vừa dứt, nhìn về phía Tạ Ứng Long thấy hắn không hề chú ý đến mình, hai mắt hắn tràn đầy tia máu nhìn Trịnh Sở.

Tạ Bá Ngọc bắt đầu bất an, thật sự rất lo lắng Tam Thiên Kiếm Ý của Tạ Ứng Long rơi xuống sẽ đánh bể Trịnh Sở mất.

Lúc Tạ Bá Ngọc vẫn còn ở nhà họ Tạ Thanh Châu thì đã có may mắn nhìn thấy Tạ Ứng Long đánh nhau với một vị tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền.

Thời điểm hai người đánh nhau, lúc Tạ Ứng Long ra tay, không cẩn thận suýt đánh chết vị tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền kia.

Một quyền đánh chết tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền, trong Hoa Hạ lớn như vậy, số lượng hiếm hoi đến đáng thương.

Ác nhân bây giờ xuất hiện ở đây, dù Tạ Bá Ngọc là tông sư đánh võ có chút thành tựu cảnh giới hóa huyền, nhưng sao có thể không sợ hãi được.

Trịnh Sở nghe Tạ Bá Ngọc nói vậy, anh bình thản nói: “Ông Tạ, bây giờ hắn ở trước mặt ông rồi, có gì muốn hỏi cứ trực tiếp hỏi đi”.

Hiện giờ Tạ Ứng Long đã bị Trịnh Sở khống chế không thể động đậy, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy đi cái mạng này của hắn.

Tạ Bá Ngọc nghe Trịnh Sở nói vậy, tưởng tằng tai mình có vấn đề, ông ta khẩn trương nói: “Cậu Trịnh đùa gì thế”.

Trịnh Sở cười ha ha, hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác áp bức vì nguy hiểm sắp đến: “Ông Tạ không tin tôi?”



Tạ Bá Ngọc nghe thấy vậy, ánh mắt nhìn về phía Tạ Ứng Long, phát hiện cơ thể hắn dường như bị khống chế, trên trán chảy xuống mồ hôi lạnh.

Ông ta nhìn thấy cảnh này xong, thầm cảm thán vừa rồi mình quá lo lắng nên không có phát hiện ra những thứ này.

Tạ Bá Ngọc nhìn Tạ Ứng Long, ông ta hỏi: “Cách nhiều năm như vậy, tại sao đột nhiên Tạ Bá Kim lại ra tay sát hại người nhà tôi?”

Cho dù nhà họ Tạ ở Thanh Châu có nội gián của Tạ Bá Ngọc, nhưng không có nghĩa là chuyện gì Tạ Bá Ngọc cũng có thể biết.

Hôm nay tâm phúc của Tạ Bá Kim là Tạ Ứng Long đang ở đây, nhất định có thể hỏi ra một chút tin tức kinh thiên động địa.

Tạ Ứng Long nghe Tạ Bá Ngọc hỏi vậy, hắn cười ha ha nói: “Tạ Bá Ngọc, có phải ông hồ đồ rồi không, dựa vào cái gì ông cho rằng tôi sẽ nói với ông?”

Nói xong, hắn rất muốn chìa tay đấm ra một quyền đánh bể đầu Tạ Bá Ngọc.

Một đổi một, chết như vậy cũng không thua thiệt.

Huống hồ Tạ Bá Ngọc là mục tiêu chính Tạ Bá Kim nhằm vào, giết chết Tạ Bá Ngọc, dù hắn có chết cũng xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Đáng tiếc là cơ thể Tạ Ứng Long giống như bị núi lớn vô cùng nặng nề áp chế, khiến hắn không thể động đậy, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng rất miễn cưỡng.

Biểu cảm Trịnh Sở bình tĩnh, anh nhìn Tạ Bá Ngọc nói: “Ông Tạ, ông hỏi lại hắn lần nữa đi, nếu hắn không trả lời, tôi giết hắn”.

Tạ Bá Ngọc nghe Trịnh Sở nói vậy, ông ta nhỏ giọng nói: “Cậu Trịnh, Tạ Ứng Long là tâm phúc của Tạ Bá Kim, mặc dù tôi rất muốn đánh chết hắn, nhưng nếu giết hắn, Tạ Bá Kim sẽ có lý do quang minh chính đại phái người đến thành phố Giang Nam giết chết chúng tôi”.

Đây mới là vấn đề Tạ Bá Ngọc lo lắng, nếu không phải lo điều này, Tạ Bá Ngọc đã sớm ra tay với Tạ Ứng Long rồi.

Trịnh Sở nghe Tạ Bá Ngọc nói, anh cười ha ha nói: “Chuyện nhỏ thôi, không cần sợ hãi”.

Tạ Bá Ngọc nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Trịnh Sở, ông ta liền không có chút sợ hãi nào.

Ông ta lại mở miệng đáp: “Thực lực nhà họ Tạ ở Thanh Châu tương đương với nhà họ Trịnh ở Vân Châu, cậu Trịnh cứ suy nghĩ kỹ”.



“Không có gì phải suy nghĩ, đều là con kiến hôi thôi”, ánh mắt Trịnh Sở lạnh lùng, một cước đạp vào bụng Tạ Ứng Long.

Phụt.

Tạ Ứng Long bị Trịnh Sở đạp một phát, nội tạng trực tiếp nổ bể, hắn phun ra máu tương hòa lẫn mảnh vụn nội tạng.

Hắn đau đến mức ngũ quan vặn vẹo, sắc mặt trắng bệch như bột mì.

Sắc mặt Trịnh Sở lạnh như băng: “Nếu mày không chịu nói, vậy không cần phải nói nữa”.

Tạ Bá Ngọc nghe Trịnh Sở nói những lời này, mặc dù biết Trịnh Sở sẽ không giết hắn.

Ông ta cũng có thể cảm nhận một luồng ý lạnh rất sâu, từ bàn chân lan tràn đến toàn thân, mồ hôi lạnh thấm vào quần áo.

Tam Thiên Kiếm Ý lúc trước bị Trịnh Sở khống chế trong không trung không nhúc nhích, bây giờ bắt đầu di chuyển.

Từng thanh kiếm dài kình khí mang theo lực tàn phá ác liệt đâm về phía cơ thể Tạ Ứng Long.

Phụt.

Phụt.

Phụt.

Cơ thể Tạ Ứng Long vô cùng khổ sở, máu thịt mơ hồ giống như người bị máu tươi xâm nhiễm.

Tam Thiên Kiếm Ý bị treo lơ lửng trên không trung, mấy ngàn kiếm dài kình khí đều đâm xuyên qua cơ thể Tạ Ứng Long.

Mặt Tạ Ứng Long rất khó coi, trước khi chết vô cùng khổ sở.

Tạ Bá Ngọc thân là tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền, ông ta vẫn có năng lực cảm giác.

Sau khi thấy Tạ Ứng Long không còn khí tức, lập tức ông ta đi đến trước mặt bọn họ, trong lòng có chút sợ hãi: “Cậu Trịnh, Tạ Ứng Long chết, Tạ Bá Kim ở Thanh Châu mà biết hắn chết rồi, lập tức sẽ xông đến đây đấy”.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!