Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Làm thế khiến hắn cực kỳ khó chịu.  

 

Triệu Bân này không phải là quả hồng mềm, không phải ai muốn nắm muốn bóp thế nào cũng được.  

 

Hiện trường bắt đầu chìm vào yên tĩnh.  

 

“Ta… Ta không nghe nhầm chứ!"  

 

Rất lâu sau đó mới nghe thấy tiếng cười gượng của Tư Không Kiếm Nam.  

 

Một tên cảnh giới Chân Linh mà muốn tìm Sở Vô Sương luyện tay luyện chân ở trận tỷ thí tân tông á?  

 

“Đúng là không là không biết tự lượng sức”.  

 

Nghiêm Khang cười nhạo, như thể vừa mới nghe được một chuyện cực kỳ buồn cười.  

 

Không chỉ mình Nghiêm Khang, các đệ tử ở đây cũng nghĩ thế.  

 

Theo bọn họ, trong số những đệ tử mới gia nhập thì Sở Vô Sương hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất, tên đi cửa sau chính xác là tên yếu ớt nhất, người yếu nhất khiêu chiến với kẻ mạnh nhất, có lạ lùng không! Tu vi thấp khỏi phải bàn, mặt mũi bình thường cũng chẳng sao, tự mình biết mình mới quan trọng, nhưng tiểu võ tu này, ăn nhiều hơn người ta mấy chén nên cơm chạy lên não rồi.  

 

May là Ngô Huyền Thông đi từ sớm.  

 

Nếu không chắc lão già đó cũng ngồi hóng hớt cuộc vui.  

 

Đệ tử mới gia nhập có một kẻ cực kỳ cứng đầu! Đó chính là tên đi cửa sau, đừng thấy cái mặt hiền lành đó mà lầm, chẳng phải là kẻ yên phận, hơn nữa… Còn ăn nói rất hùng hồn.  

 

…  

 

“Sư đệ, cẩn thận từng lời nói và hành động”.  

 

“Ta biết chừng mực mà”, Triệu Bân cười, hắn không muốn gây chuyện, không có nghĩa là hắn sợ.  

 

“Ta, rất khâm phục sự can đảm của ngươi”.  

 

Sở Vô Sương lạnh lùng nói, vẻ mặt vẫn trong trẻo nhưng đầy vô tình như thế.  

 

Bao năm qua, trong số những người cùng thế hệ thì chỉ có tên này dám khiêu chiến với cô ta, cảnh giới Chân Linh nho nhỏ, tu vi không cao nhưng miệng lại rất mạnh, cô ta không ngờ Triệu Bân sẽ tự tin quá đáng khiêu chiến mình.  

 

“Mặt mũi không phải là thứ người khác cho, phải tự giành lấy”.  

 

Triệu Bân xoay người rời đi, đi được đâu đó vài bước thì lại thấy mình quên quên gì đó.  

 

Quên cái gì ấy hả? Quên mất một người, là sư tỷ nhà hắn vẫn còn ở đó mà?  

 

Hắn lại vòng trở về, kéo người bỏ đi.  

 

Còn Sở Vô Sương thì tạm thời hắn chẳng muốn gặp, cũng chẳng muốn nhìn tới.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!